Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 “Lâm Đại Sơn, vậy tôi nói thẳng nhé, tôi muốn làm gì đó quá đáng một chút.” Hâm Khôi tươi cười nói.  

 

Lâm Đại Sơn vừa toan nói tiếp, Lâm Mộc đã kéo ông lại rồi bước lên trước.  

 

Lần trước con trai Hâm Khôi sỉ nhục Lâm Mộc ở trang trại, anh có thể coi như chẳng có gì. Nhưng Hâm Khôi dám đe dọa cả nhà anh ư? Đây là điều Lâm Mộc không thể tha thứ.  

 

“Hâm Khôi, nếu ông còn dám khiêu khích ba tôi nữa, hôm nay tôi sẽ khiến ông nghênh ngang bước vào, nhục nhã bước ra!” Lâm Mộc chỉ tay vào người ông ta, ánh mắt lạnh lùng, giọng nói thì rét run.  

 

“Ồ, thú vị nhỉ, một tiểu bối mà dám nhảy ra uy hiếp tôi?” Hâm Khôi bật cười, đến mấy ông chủ đứng bên cạnh cũng nhịn không được phì cười theo.  

 

Trong mắt bọn họ, Lâm Mộc bỗng nhiên nhảy ra nói những lời đe dọa hùng hồn này, nực cười hệt như kiến hôi thét vào mặt voi, dọa đánh voi phải nằm bò.  

 

“Trong vòng 3 phút, biến ngay khỏi mắt tôi!” Ngữ khí của anh ngày càng lạnh lùng.  

 

“Lâm Mộc, tôi quá rõ cậu là thứ bỏ đi rồi, tốt nhất cậu cút qua một bên đi!” Hâm Khôi bỗng nói bằng giọng điệu hung dữ.  

 

“Xem ra, ông thực sự muốn nếm thử nắm đấm của tôi!” Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng, sau đó vung tay nện một quyền vào mặt Hâm Khôi dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người.  

 

Cảnh tượng ‘người ngã ngựa đổ’ lập tức xuất hiện.  

 

“Gì cơ? Thằng nhóc đó! Không ngờ thằng nhóc đó lại đánh Hâm Tổng!”  

 

Các ông chủ có mặt nơi này đều giật thót trước màn đánh đấm này!  

 

“Thằng nhóc này ăn gan hùm đó hả? Dám ra tay đánh người ngay ở đây, rõ là phá rối bữa tiệc do Tập đoàn Thiên Mộc tổ chức mà! Cậu ta làm vậy chẳng những đắc tội với Hâm Tổng, còn mạo phạm với cả Tập đoàn Thiên Mộc!”  

 

“Thằng nhóc này điên rồi hả?”  

 

Đùa cái kiểu gì thế, những nơi như này ai lại dám làm xằng làm bậy? Càng đừng nói tới việc đánh khách quý được mời tới bữa tiệc! Hành động này đã vượt quá sự tưởng tượng của tất cả mọi người!  

 

“Đầu óc Lâm Mộc có vấn đề rồi hả? Dám động tay động chân với Hâm Tổng ngay ở đây!” Thẩm Tư Tư sợ khiếp vía.  

 

“Đến đại ca Bằng Gia của anh còn chẳng dám làm bậy trong những dịp như này, sao Lâm Mộc lại dám chứ? May sao.... may sao chúng ta tránh xa anh ta, bằng không chúng ta đã gặp vạ lây rồi!” Hạo Tử khiếp sợ trong lòng.  

 

Bọn họ vui mừng khôn xiết vì đã xa ánh một nhà 4 người họ Lâm.  

 

"Đây là tamlinh247.org, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất"   

 

Chu Khôn đứng trong góc cười lạnh: “Lâm Mộc đúng là tên thiếu gia ngu dốt, dám ra tay đánh người ở nơi này cơ đấy. Dù 5 năm trôi qua, anh ta vẫn thiếu não như vậy!  

 

Lâm Đại Sơn, Lâm Lê và Hồng Tuyết Lệ nhìn thấy Lâm Mộc động tay động chân với người ta ở bữa tiệc thì như chết lặng.  

 

Bọn họ hoàn toàn không ngờ được Lâm Mộc lại làm như vậy!  

 

“Hỏng rồi, lần này phiền phức lớn rồi...” Khi Lâm Đại Sơn hoàn hồn, mặt ông bỗng trắng bệch như tờ giấy, ông chỉ cảm thấy Lâm Mộc đã gây họa tày trời rồi!  

 

Đâu chỉ đánh Hâm Tổng, còn thêm tội làm loạn ở bữa tiệc của Tập đoàn Thiên Mộc.  

 

Hậu quả không thể tưởng tượng được!  

 

Mấy ông chủ đứng sau Hâm Tổng lao lên trước đỡ ông ta, bọn họ cũng bị hù cho đứng tim.  

 

Lúc này, gương mặt của Hâm Tổng đã tím xanh.  

 

“Thằng điên này! Thằng điên!” Hâm Tổng bưng mặt, trợn trừng mắt gầm lên,  

Advertisement
';
Advertisement