Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 Bị nhiều luồng ánh sáng xuyên qua như vậy, cơ thể Vũ đạo trưởng bị đánh bật ra ngoài, đụng vào lư hương phía sau khiến nó đổ nát.  

 

Vũ đạo trưởng bị đập mạnh xuống đất, cả người ông ta xuất hiện vô số lỗ nhỏ, máu tươi trào ra. Áo đạo sĩ trên người ông ta cũng trở nên rách rưới, nhuốm đẫm màu đỏ của máu, cả người cực kì chật vật.  

 

“Vũ đạo trưởng, nên kết thúc rồi!”  

 

Lâm Mộc dậm chân, nhảy lên năm sáu thước so với mặt đất rồi hạ xuống một quả đấm đầy nội lực hướng về phía Vũ đạo trưởng hung hăng ra đòn!  

 

 

 

Lâm Mộc không lựa chọn thôi động Lưu Quang Quyết lần thứ 2, mà anh dứt khoát xông lên để cận chiến.  

 

Bởi vì với cảnh giới tu vi của Lâm Mộc hiện giờ, thôi động Lưu Quang Quyết lần nữa sẽ tiêu hao rất nhiều nội lực, lần thôi động ban nãy đã lấy đi quá nửa nội lực của anh rồi.  

 

Lâm Mộc bắt buộc phải tranh thủ cơ hội Vũ đạo trưởng đang bị thương để đánh bại ông ta một cách triệt để.  

 

Nếu cho ông ta thời gian nghỉ xả hơi, để ông ta điều chỉnh lại trạng thái chiến đấu của mình, thì Lâm Mộc khó lòng phát huy ưu thế ban nãy.  

 

“Dừng tay!”  

 

Trông thấy nắm đấm từ trên trời giáng xuống, mặt Vũ đạo trưởng bỗng biến sắc, ánh mắt nhuốm vẻ kinh hãi.  

 

Bốp!  

 

Lâm Mộc không dừng tay mà giáng một quyền mạnh lên lồng ngực Vũ đạo trưởng, sức mạnh to lớn được giải phóng ra khỏi cơ thể anh.  

 

“Phụt.” Vũ đạo trưởng phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Cú đấm này đã đặt cơ sở cho chiến thắng của Lâm Mộc.  

 

Lâm Mộc tiếp tục giáng tiếp mấy quyền khiến cho Vũ đạo trưởng phun máu ồ ạt.  

 

Chúng đệ tử đều trơ ra như phỗng.  

 

Chủ nhân của Kim Trì Quan – Vị sư phụ mạnh mẽ trong lòng bọn họ cứ vậy mà bị đánh bại sao?  

 

“Đạo hữu đừng đánh nữa!”  

 

Khi Lâm Mộc vung tay lên lần nữa, Vũ đạo trưởng cuống quýt cầu xin tha mạng.  

 

“Ông nhận thua không?” Lâm Mộc giơ nắm đấm nhắm chuẩn vào Vũ đạo trưởng, nghiêm giọng chất vấn.  

 

“Tôi...tôi nhận thua! Tôi nhận thua!” Vũ đạo trưởng chỉ đành cúi đầu nhận thất bại trước thực lực lớn mạnh của Lâm Mộc. Giờ ông ta bị thương không nhẹ, nếu còn xơi thêm vài quyền của Lâm Mộc, e rằng chỉ còn đường chết.  

 

“Ông có làm được theo yêu cầu tôi đề nghị lúc trước không?” Lâm Mộc hỏi.  

 

“Tôi làm theo, tôi sẽ đóng cửa đạo quán ngay trong hôm nay, không bao giờ hỏi tới chuyện của nhà họ Tôn nữa!” Vũ đạo trưởng nói liền một mạch.  

 

“Nếu ông đã nhận thua và chịu làm theo yêu cầu của tôi, hôm nay tôi sẽ tha cho ông một mạng!” Lâm Mộc nói xong liền đứng dậy.  

 

“Đa tạ ơn tha mạng của đạo hữu.” Vũ đạo trưởng nói cảm ơn, vầng trán đã rịn mồ hôi.  

 

Lâm Mộc thôi động Lưu Quang Quyết đã đánh đòn tâm lý phủ đầu lên Vũ đạo trưởng. Chiêu thức đó khiến ông ta cực kỳ kiêng dè anh.  



Mấy đệ tử trong sân vội lao lên, đỡ Vũ đạo trưởng bị trọng thương đứng dậy. 

Advertisement
';
Advertisement