Trừ phi ông cụ Tôn lập tức bay về tiếp quản tập đoàn Tôn Thị.
Nếu được vậy thì tốt quá, Lâm Mộc có thể giết luôn ông cụ để nhổ cỏ tận gốc.
..
Châu u.
Trong một tòa lâu đài.
“Rốt cuộc kẻ nào lại dám diệt cả gia tộc của ta! Ta nhất định phải điều tra ra rồi cho kẻ đó chết không yên thân!” Ông cụ Tôn tức giận đập đồ đạc trên bàn xuống dưới đất, hai mắt ông cụ đỏ ngầu như phát điên.
Lão quản gia đứng bên cạnh mau mắn nói: “Lão gia, Chuyện này xảy ra quá đường đột, chúng ta ở tận Châu u xa xôi, lại mất liên lạc với Lão Từ và Vũ đạo trưởng, nên chẳng có cách nào giúp nhà họ Tôn giải vây.”
“Đúng rồi, thằng nhóc đó là Lâm Mộc – Con trai của Lâm Đại Sơn thuộc tập đoàn Lâm Thị!” Ông cụ Tôn bỗng sực nhớ ra.
Khi trước qua điện thoại, ông cụ đã nghe Tôn Trình gọi cái tên này.
“Lão gia, thằng nhóc này là một Tu hành Giả, dù biết được thân phận của nó cũng khó lòng báo thù, dù sao nó cũng ở Trung Quốc, lão gia hiểu rõ thế lực bên nước ngoài của chúng ta không dễ gì vươn tới Trung Quốc được.” Lão quản gia nói.
Đương nhiên tôi hiểu, bây giờ chỉ đành tìm Tuyết Sơn Phái, môn phái này nhận được không ít lợi ích từ nhà họ Tôn, lần này tới lượt Tuyết Sơn Phái giúp tôi rồi! Lâm Mộc nhất định phải chết! Cả nhà nó phải chôn cùng nhà họ Tôn của tôi! Ánh mắt Ông cụ Tôn chất chứa sự căm thù độc ác.
...
Ninh Đô.
Sau khi rời khỏi nhà họ Tôn, Lâm Mộc định bụng đến gặp Lão Từ lần nữa, giờ đây trang viên nhà họ Tôn đã bị thiêu rụi, vẫn nên nhờ Lão Từ giúp anh thu xếp thỏa đáng.
Lâm Mộc tin rằng Lão Từ sẽ vui vẻ giúp anh.
Thứ nhất, anh đang nắm thóp của ông ta.
Thứ hai, có lẽ Lão Từ chỉ mong sao nhà họ Tôn sụp đổ tan tành, bởi vì sự thật chứng minh nhà họ Tôn cấu kết với các thế lực bên ngoài Trung Quốc phơi bày ra đó, nhà họ Tôn có khác nào một trái bom hẹn giờ với Lão Từ đâu.
Thứ 3, chuyện thu dọn tàn cuộc cũng chẳng phải vấn đề gì to tát với Lão Từ.
Lâm Mộc đến đại viện, sau khi bảo vệ báo cáo, thư ký đưa Lâm Mộc vào trong đại viện.
“Thư ký, châm trà cho người anh em Lâm Mộc.” Lão Từ nhiệt tình nói.
Sau đó ông ta khoát tay: “Sư đệ Lâm Mộc, mời ngồi.”
“Lão Từ, tôi đã giải quyết xong nhà họ Tôn, trang viên của họ cũng bị tôi châm một mồi lửa thiêu rụi rồi, tiếp theo phải phiền Lão Từ xử lí giúp những việc còn lại.” Lâm Mộc vừa nói vừa ngồi xuống.
“Chuyện này cậu không cần lo lắng, nhà họ Tôn cấu kết với thế lực nước ngoài thì đáng chịu hậu quả này, chuyện thu dọn tàn cuộc cứ giao cho tôi.” Lão Từ đồng ý.
“Đúng rồi Lão Từ, nếu tiện thì ông cho tôi số điện thoại đi.” Lâm Mộc nói.
Lão Từ lấy một tấm danh thiếp trên bàn đưa cho Lâm Mộc: “Đây là số điện thoại cá nhân của tôi, có thể liên lạc 24/24.”
“Vậy cảm ơn ông.” Lâm Mộc mỉm cười rồi đưa hai tay nhận danh thiếp.
....