Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 Hai bên đều không ngừng bạo phát.  

 

Lâm Mộc liên tục lui về sau, mặt trận giao đấu chuyển từ trên bờ hồ đến rừng cây.  

 

Dù sao Lâm Mộc cũng vừa bước lên Linh Ý Cảnh trung kỳ, kiểu giao đấu chênh lệch cảnh giới này vẫn khiến anh cảm thấy áp lực không ít.  

 

Nhưng dẫu vậy, trưởng lão Thanh Thương Phái vẫn không dành được ưu thế đáng kể.  

 

Hai người còn lại của Thanh Thương Phái không ra tay, nhưng nhanh chóng đuổi theo.  

 

“Xem ra ông không thắng được tôi rồi, tạm biệt nhé!”   

 

Lại giao đấu thêm lần nữa, Lâm Mộc nhanh chóng mượn lực rút lui, sau đó quay người lao như bay xuống dưới núi.  

 

Mục đích của Lâm Mộc không phải giết ba người kia, mà là thoát thân.  

 

“Chạy đằng nào?” Trưởng lão Thanh Thương Phái chẳng hề có ý buông tha cho Lâm Mộc, gầm lên rồi điên cuồng đuổi theo anh.  

 

Hai người còn lại của Thanh Thương Phái cũng điên cuồng lao theo.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Lâm Mộc thấy Trưởng lão Thanh Thương Phái đuổi theo, nhịn không được mắng: “Dù có đuổi kịp cũng đâu thể thắng tôi, việc gì phải cố chấp như vậy?”   

 

Nhưng vị Trưởng lão Thanh Thương Phái kia bất chấp tất cả, ông ta nuốt không trôi cục tức này, sao ông ta có thể trơ mắt nhìn Lâm Mộc tháo chạy cơ chứ?  

 

Tuy Lâm Mộc được Chí Tôn Tích hỗ trợ, nhưng tu vi của anh kém vị Trưởng lão kia một bậc, cho nên tốc độ không thể bì được với ông ta.  

 

Khoảng cách của hai người nhanh chóng được rút ngắn.  

 

Trưởng lão Thanh Thương Phái đuổi gần tới nơi tiếp tục tung ra một đòn tấn công, Lâm Mộc nhanh chóng quay người tiếp chiêu.  

 

Rầm!  

 

Hai đòn công kích va chạm.  

 

“Ông đừng có ép tôi!” Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng.  

 

Lâm Mộc mãi không lưu chuyển Chí Tôn Tích quá độ, bởi vì anh không muốn cơ thể rơi vào trạng thái suy yếu.  

 

Anh lo lắng, một khi thôi động Chí Tôn Tích quá độ, dẫu đánh bại Trưởng lão thì năng lực chiến đấu của anh vẫn bị giảm mạnh khi cơ thể rơi vào trạng thái yếu ớt, do đó anh chắc chắn đối phó không nổi tên tu sĩ Linh Ý Cảnh còn lại trong ba người kia.  

 

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Mộc một mực không nguyện ý lưu chuyển Chí Tôn Tích quá độ.  

 

“Ép cậu thì sao? Một tên tu sĩ Linh Ý Cảnh trung kỳ như cậu có thể uy hiếp tới lão phu chắc?”  

 

“Thiết Bích Quyền!” Trưởng lão Thanh Thương Phái rút ngắn khoảng cách với Lâm Mộc, nhắm vào người anh tung ra một quyền với uy lực mạnh mẽ.  

 

“Nếu vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”   

 

Chí Tôn Tích sau lưng Lâm Mộc cuồn cuộn tuôn trào thành luồng uy năng khổng lồ, lập tức truyền tới cánh tay phải của anh, tĩnh mạch dưới da thoáng đỏ lên.  

 

Sau đó, xuất quyền!  

 

Ầm!  

 

Hai quyền va chạm vào nhau, uy năng cường đại bạo phát ra.  

 

“Phụt!” Uy lực khủng khiếp từ quyền đánh của Lâm Mộc truyền tới Trưởng lão Thanh Thương Phái, mặt ông ta bỗng biến sắc, miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị văng về sau theo đường pa-ra-bôn.  



“Tôi đã nói đừng ép tôi mà ông còn cứng đầu cứng cổ không nghe! Dám đuổi theo nữa cẩn thận cái mạng của ông đấy!” Lâm Mộc quăng lại một câu rồi điên cuồng lao xuống núi. 

Advertisement
';
Advertisement