Khoảng một giờ sau, Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi đã đến nhà họ Lâm.
Bên trong và bên ngoài biệt thự của gia đình họ Lâm có rất nhiều vệ sĩ, được canh phòng cẩn mật.
Lâm Hạo Quân mời Lâm Mộc vào bên trong, trực tiếp đưa Lâm Mộc đến nhà ăn của biệt thự.
Ngồi ở bên trong là một người đàn ông trung niên.
"Anh Lâm, đây là bố tôi, Lâm Hạ, bố tôi hiện là người đứng đầu của nhà họ Lâm." Lâm Hạo Quân giới thiệu.
“Lâm tổng, chào ông.” Lâm Mộc chào hỏi.
“Cậu Lâm, chào cậu!”
Lâm Hạ đứng dậy bắt tay Lâm Mộc: “Hạo Quân đã nói với tôi về chuyện xảy ra ngày hôm qua, cảm ơn cậu đã cứu nó một mạng.”
“Lâm Hạ tôi chỉ có một đứa con trai duy nhất là nó, nếu Hạo Quân gặp phải chuyện gì, sợ là tôi không thể nào chịu nổi cú sốc đó."
Lâm Mộc nói:" Lâm tổng, thành thật mà nói lúc đó cũng chỉ là tình cờ mà thôi, lúc ấy tôi cũng chỉ là muốn cứu người bị mắc kẹt ra khỏi chiếc xe sắp nổ tung.
"Còn về chuyện sát thủ, tôi cũng định không quan tâm đến vì dù sao đây cũng chỉ là chuyện cá nhân, nhưng mà những người đó lại nhất định muốn giết chết tôi, vì vậy nên tôi không thể không ra tay. "
"Haha, cậu Lâm thật thẳng thắn, tôi rất thích những người thẳng thắn như vậy.” Lâm Hạ bật cười.
Sau đó ông ta làm động tác mời: “Cậu Lâm Mộc, cô Trần Uyển Nhi, mời ngồi.”
Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi bước tới và ngồi vào chỗ của họ.
Lâm Hạ phân phó cho nhà bếp phục vụ các món ăn lên, sau đó ông ta bảo Lâm Hạo Quân rót rượu cho Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi.
Lâm Mộc nhận lấy ly rượu: "Lâm tổng, ông mời hai người chúng tôi qua đây ăn tối là có chuyện gì vậy? Ông có thể nói thẳng không."
"Hôm nay tôi mời cậu Lâm đến đây chủ yếu là muốn cảm ơn cậu Lâm vì ngày hôm qua đã cứu mạng con trai tôi, tất nhiên, tôi cũng thực sự có chuyện khác muốn nhờ cậu Lâm đây.” Lâm Hạ nói.
Lâm Hạ tiếp tục: "Ngày hôm qua Hạo Quân đã va chạm phải Khô Lâu Hội, tôi có cảm giác mơ hồ rằng Khô Lâu Hội này không đơn giản."
"Cái chết của chủ nhân Tứ Hải võ quán có thể cũng có liên quan đến Khô Lâu Hội này."
Lâm Mộc thắc mắc: "Chủ nhân của Tứ Hải võ quán là ai?"
Lâm Hạ nói: "Tứ Hải võ quán là một võ quán nhỏ ở thành phố Thân Giang, chủ nhân của võ quán đó cũng là một người tu luyện, tôi với người đó có giao tình rất sâu nặng."
“Nhưng mà ở Thân Giang, Tứ Hải võ quán yếu hơn Tiên Hạc võ quán rất nhiều, nhiều năm liên tiếp bị bên đó chèn ép bắt nạt, mấy tiếng trước khi chết, ông ấy có gọi cho tôi và nói rằng ông ấy đã khám phá ra một bí mật động trời nào đó.”