Lâm Mộc Báo Thù (Sự Trở Lại Của Cuồng Phong) - (FULL)

 Sau khi bị đánh bay rồi rơi xuống, trong miệng Quán chủ Tiên Hạc võ quán phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Ngày hôm nay, trên võ đài này, trận đấu giữa ánh sáng và đá lửa, thắng bại đã rõ!  

 

“Quán chủ Tiên Hạc võ quán bị đánh bại?”  

 

Không gian bỗng trở nên yên ắng lạ thường, trận đấu kết thúc quá nhanh!  

 

Hơn bên thua cuộc lại chính là Quán chủ Tiên Hạc võ quán!  

 

Tất cả mọi người ở đây cực kì sốc, không ai tin được tình huống này sẽ xảy ra! Kết quả này nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người!  

 

“Sư phụ!”  

 

“Sao chuyện này lại có thể xảy ra chứ!”  

 

Dương Kiện và người của Tiên Hạc võ quán vô cùng kinh hãi, hai mắt trừng lớn không thể tin nổi!  

 

Sự phụ của họ đã đến cảnh giới Linh Ý Cảnh đỉnh phong đó! Sao có thể bị một tên mới Linh Ý Cảnh trung kỳ đánh bại?  

 

Khoảnh khắc Dương Kiện nhìn Lâm Mộc ở trên võ đài, trong lòng anh ta ngoài sự chấn động còn xen lẫn chút sợ hãi.  

 

Đến sự phụ còn chưa đủ trình để làm đối thủ của Lâm Mộc, nghĩ lại lần anh ta và Lâm Mộc tỉ thí so tài ở võ quán kia, Dương Kiện run rẩy. Nếu lần đó Lâm Mộc tung ra bản lĩnh thật sự vậy thì anh ta không chết thì cũng tàn phế rồi!  

 

Dương Kiện cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao lần trước Lâm Mộc dám dọa dẫm Tiên Hạc võ quán, bởi vì Lâm Mộc hoàn toàn không hề sợ họ!  

 

“Mười điểm!” – Trần Uyển Nhi kích động cổ vũ cho Lâm Mộc.  

 

Cô biết mà, Lâm Mộc nhất định có thể làm được. Trong khi đó, sắc mặt của Khâu Anh ngồi bên cạnh Trần Uyển Nhi lại cực kì khó coi.  

 

Bà ta thật sự không ngờ Lâm Mộc có thể chiến thắng trận đấu này.   

 

Quang Minh Hội vốn muốn mượn tay Tiên Hạc võ quán để diệt trừ Lâm Mộc. Bây giờ xem ra, kế hoạch này đổ sông đổ biển hết rồi!  

 

Trên võ đài.  

 

Lâm Mộc nhanh chóng bật nhảy lên cao rồi đáp xuống, hung hăng đè lên cơ thể Quán chủ Tiên Hạc võ quán rồi bóp chặt cổ ông ta.  

 

Lần này, Lâm Mộc liệu sức mà làm, vận dụng Chí Tôn Tích một cách vừa đủ, anh không dám quá sức như lúc đấu với Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái.  

 

Trận đấu với Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái, Lâm Mộc muốn giết chết ông ta cho nên khi sử dụng Chí Tôn Tích rất tàn nhẫn, anh muốn khô máu với ông ta cuối cùng ông ta quả thật bay màu còn bản thân anh thì hộc máu.  

 

Trong khi đó lần này, mục tiêu của Lâm Mộc chỉ là đánh bại Quán chủ Tiên Hạc võ quán cho nên sử dụng chiêu thức cũng nhẹ tay hơn lần trước dù sao thì cũng phải giữ lại mạng cho ông ta.  

 

Hơn nữa, sau khi Lâm Mộc trải qua lần Phạt Cốt Tẩy Tủy, sư phụ đã nói cơ thể và kinh mạch của anh đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, vì vậy sức chịu đựng của anh cũng đã tăng lên có thể chịu đựng được tác dụng phụ của chiêu thức này.  

 

Trải qua trận thực chiến vừa rồi, Lâm Mộc nhận ra khả năng chịu đựng tác dụng phụ của Chí Tôn Tích của cơ thể đã tăng lên đáng kể. Vì vậy, sau khi sử dụng Chí Tôn Tích trong trận đấu này, anh chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi chứ không còn vật vã như trước kia.  

 

Mặc dù tác dụng phụ sẽ làm cơ thể Lâm Mộc suy yếu nhưng ít nhất anh vẫn còn có thể đi đứng, sinh hoạt bình thường.  

 

“Quán chủ Tiên Hạc võ quán, ông thua rồi! Chúng ta đã ký kết thỏa thuận, bây giờ tôi có giết ông thì cũng không thành vấn đề nhỉ!?”  

 

Lâm Mộc bóp cổ ông ta, nội lực ở đầu ngón tay trào ra mãnh liệt.  

 

“Đừng! Đừng mà!”  

 

Mặt Quán chủ Tiên Hạc võ quán đỏ bừng, gân xanh trên cổ nổi lên, ông ta cảm giác mình sắp nghẹt thở chết mất.  

 

“Nếu ông đã có gan lựa chọn hạ chiến thư với tôi, vậy tôi sẽ khiến ông phải trả giá thật lớn! Hoặc nôn tiền ra, hoặc mất mạng!” – Lâm Mộc lạnh lùng nói.  

 

Dĩ nhiên Lâm Mộc chẳng cần mạng ông ta, thứ anh muốn chính là tiền, tiền là chân ái.  

Advertisement
';
Advertisement