Nhưng trong lòng ông ta biết rất rõ rằng ngay cả cảnh giới tu vi đỉnh phong của ông ta cũng không phải là đối thủ của Lâm Mộc.   

 

Cho dù ông ta có mời được cao thủ 'Linh Phách Cảnh' thì người đó cũng không thể vào thành phố để đối phó với Lâm Mộc được.   

 

Hơn nữa ông ta cũng biết, ngay cả Quang Minh Hội cũng đã nhiều lần ám sát cậu ta nhưng lại không thể thành công.  

 

Nếu ngay cả Quang Minh Hội mà cũng không thể đối phó với Lâm Mộc thì bọn họ chỉ có thể đưa tiền trước, cho mọi chuyện được giải quyết êm đẹp.  

 

....  

 

Biệt thự Lão Thái Quân nhà họ Khâu.  

 

“Hậu Minh, Thiên Thiên, tình hình thế nào rồi, Lâm Mộc kia có bị đánh chết hay không?”   

 

Khi Lão Thái Quân nhìn thấy hai người bước vào, bà cụ lập tức đứng lên hỏi.  

 

Hai người nghe hỏi vậy thì sắc mặt bỗng trở nên khó coi.  

 

“Các ngươi có chuyện gì sao?” Lão Thái Quân cũng nhìn ra hai người bọn họ có gì đó không đúng.  

 

“Mẹ, quán chủ của Tiên Hạc võ quán … đã thua.” Khâu Hậu Minh trầm giọng nói.  

 

"Cái gì? Thua sao? Thua dưới tay Lâm Mộc kia so? Làm sao có khả năng!" Lão Thái Quân đứng lên.  

 

Trong mắt Lão Thái Quân nhà họ Khâu, quán chủ ủa Tiên Hạc võ quán là người mạnh nhất trong giới võ thuật Thần Giang, được xem là một cao thủ!  

 

Bà cụ đã thấy quán chủ của Tiên Hạc võ quán ra tay, thủ đoạn và chiêu thức đúng là rất kì diệu!  

 

Mà Lâm Mộc, trong mắt bà cụ chỉ là một thiếu gia nhà giàu có xuất thân từ tỉnh nhỏ.  

 

"Bà nội, Lâm Mộc thật sự đã thắng, anh ta... Anh ta còn mạnh hơn cả quán chủ của Tiên Hạc võ quán." Khâu Thiên Thiên nói.  

 

Dù bọn họ không muốn nhìn thấy kết quả như vậy nhưng đó là sự thật không thể chối cãi.  

 

Bọn họ không thể nói dối Lão Thái Quân được, dù sao cũng có rất nhiều người vây xem trận đấu hôm nay.  

 

“Mạnh hơn… Hơn cả quán chủ của Tiên Hạc võ quán sao?” Sắc mặt của Lão Thái Quân nhanh chóng thay đổi.  

 

Trong lòng bà cụ phút chốc nổi lên sóng gió.  

 

Bà cụ có nằm mơ cũng không nghĩ là Lâm Mộc, người bị bà cụ coi thường, lại là một cao thủ võ công cao cường như vậy!  

 

Cuối cùng bà cụ cũng hiểu tại sao lần trước Lâm Mộc không hề sợ hãi khi anh ở đây, và tại sao anh lại phát ra những lời lẽ hùng hồn như vậy.  

 

Hóa ra sự tự tin của anh đến từ sức mạnh vô cùng lớn mà anh có.  

 

Khi đó bà còn cho rằng Lâm Mộc kiêu ngạo, ngu dốt, còn coi anh như một tên hề.  

 

Nhưng lúc này, bà cụ đã nhận ra rằng bà mới là tên hề.    

 

Khâu Thiên Thiên nhịn không được liền nói: "Cuối cùng thì cháu cũng hiểu rằng tại sao Trần Uyển Nhi lại chọn anh ta làm bạn trai của em ấy rồi, chắc hẳn em ấy đã sớm biết anh ta là một cao thủ võ thuật từ lâu rồi!"  

 

Bọn họ trước kia vẫn không hiểu được, tại sao một người xinh đẹp như Trần Uyển Nhi lại đến với một tên thiếu gia giàu có xuất thân từ một tỉnh nhỏ.  



Bây giờ cô ta cuối cùng cũng có thể hiểu được tất cả rồi. 

Advertisement
';
Advertisement