“Không sao cả, cậu không cần phải lo lắng về việc này.” Lâm Mộc nói.
“Anh Mộc, vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” A Bính hỏi.
"A Bính, tôi rất tin tưởng vào khả năng kinh doanh của cậu, cậu sẽ toàn quyền phụ trách về công ty mới, hiện tại cậy có thể bắt đầu ngay bây giờ."
Lâm Mộc lấy thẻ ngân hàng ra: “Mười vạn vốn khởi nghiệp ở trong này!”
“Vâng, anh Mộc!”
A Bính cầm lấy thẻ ngân hàng.
Lâm Mộc lại nhìn Bằng Gia: "Bằng Gia, nếu hiện tại ông không dám tìm quá nhiều ông chủ, vậy trước tiên chúng ta hãy tìm một vài ông chủ gần đây có quan hệ hợp tác với công ty của Chu Khôn, giải quyết xong trước, đồng thời chờ tin tức của tôi."
"Được rồi! " Bằng Gia sẵn sàng trả lời.
Đối với Bằng Gia mà nói, đối phó với một vài ông chủ không phải là một vấn đề lớn.
"Bằng Gia, mặc dù ông đã hứa sẽ giúp tôi, nhưng tôi cũng sẽ không để ông phải giúp tôi một cách không công, tôi có thể chia cho ngài 20% cổ phần của công ty mới, sau này, nếu như công ty mới được xây dựng và lớn mạnh hơn, lợi ích ông sẽ nhận được cũng sẽ không ít.” Bằng Gia nói.
“Vậy thì cảm ơn Thiên sư Lâm Mộc!” Bằng Gia nhanh chóng đứng dậy cảm ơn, trên mặt hiện lên một nụ cười.
Trong lòng Bằng Gia rất vui mừng, không cần đầu tư tiền bạc gì cũng có được 20% cổ phần, đây là cổ phần của công ty mới, ông ta chỉ cần góp sức vào là được.
Hơn nữa, về phần góp sức, lần trước ông ta đã hứa sau này phải giúp đỡ Lâm Mộc, cho dù Lâm Mộc không cho ông ta cổ phần, ông ta vẫn sẽ giúp.
"Bằng Gia, tôi cho ông lợi ích, nhưng lời khó nghe tôi cũng phải nói trước, nếu ông đã làm thì không thể có ý đồ gì khác, cũng không thể làm cho có lệ, cũng không được nói với tôi là ông đã thất bại, đây là chuyện tôi không cho phép!” Lâm Mộc nghiêm túc nói.
Lâm Mộc nói tiếp: “Thủ đoạn của tôi, Bằng Gia ông chắc cũng đã biết, nếu như trước mặt ông đã hứa với tôi, nhưng sau lưng lại có ý đồ gì khác, thì tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu!”
Lâm Mộc nói lời này, vừa là dặn dò vừa là uy hiếp.
Dù sao thì Lâm Mộc cũng không thể nào tin tưởng Bằng Gia một trăm phần trăm được.
Nhưng Bằng Gia lại là một yếu tố rất quan trọng trong kế hoạch.
Lâm Mộc hứa cho ông ta 20% cổ phần cũng chỉ để buộc ông ta vào chung một con thuyền với anh và trở thành một đồng minh cùng có lợi.
Theo cách này, chỉ cần mọi chuyện thành công, bản thân Bằng Gia cũng có thể được lợi, giống như đang tự làm việc cho bản thân vậy, có thế ông ta mới càng bỏ sức ra làm việc.
“Thiên sư Lâm Mộc, cậu cứ yên tâm, tuy Bằng Gia anh không giỏi về kinh doanh, nhưng về tình nghĩa, cậu có thể hỏi thăm những người trên đường!” Bằng Gia mạnh dạn vỗ ngực nói.