“Không cần cảm ơn, chúng ta đi thôi.” Trần Uyển Nhi đỡ cô bé dậy.
Sau đó, bốn người rời khỏi ngôi miếu nhỏ và cùng nhau khởi hành.
Mọi người cũng giới thiệu cho nhau, cô bé tên là Tiểu Vi.
Dù sao Tiểu Vi cũng là người ở nơi này nên Lâm Mộc đã nhờ cô bé dẫn đường.
Mọi người vừa đi chưa được bao lâu thì bắt gặp một chiếc xe bị bỏ rơi.
Đáng tiếc Lâm Mộc không có chìa khóa xe, cho dù anh có phá cửa kính thì cũng không lái được xe.
Cách khởi động xe bằng hai sợi dây điện ở phía dưới vô lăng giống như trong phim chỉ có thể thực hiện được ở những chiếc xe đời cũ cách đây nhiều năm mà thôi.
Xe ô tô ngày nay đều có chức năng chống trộm điện tử, chỉ khi nhận diện đúng chìa khóa bằng cảm biến thì máy tính hệ thống trên xe mới đưa ra tín hiệu đánh lửa và cho phép xe nổ máy.
Nếu không khớp với chìa khóa thì xe sẽ bảo vệ hệ thống đánh lửa, lúc này có tìm được dây điện tương ứng cũng vô ích, phương pháp này không thể khởi động được xe.
Lâm Mộc cùng ba người tiếp tục đi, anh vẫn phải tìm cách lấy một chiếc xe.
Tiểu Vi nói rằng cách chỗ ở của họ không xa có một thành phố buôn bán ô tô, có lẽ họ sẽ tìm được ô tô ở đó.
Tuy nói rằng thành phố đó cách đây không xa, nhưng khoảng cách là hơn hai mươi dặm.
Lâm Mộc đương nhiên không muốn đi đường lớn vì sẽ rất dễ gặp người biến dị, đi trên đường lớn sẽ dễ bị trở thành mục tiêu, Tiêu Vi nói cô bé biết một con đường nhỏ, chỉ khoảng bảy tám dặm là đến.
Vì vậy, Tiểu Vi đã đưa ba người Lâm Mộc đi qua con đường nhỏ để đến thành phố.
…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Đây là một con đường nhỏ trên núi.
Vì tốc độ của ba cô gái có hạn và đường núi cũng không dễ đi nên bọn họ đã đi bộ hơn một tiếng đồng hồ.
“Đi về phía trước, chính là thành phố.” Tiểu Vi chỉ vào phía trước.
Lâm Mộc nhìn lên, anh đã có thể nhìn thấy hình dáng của thành phố từ xa.
Anh biết, một khi tiến vào thành phố, đi lại bên trong sẽ rất nguy hiểm.
Tiểu Vi nói: "Có một cửa hàng bán xe cũ ở rìa thành phố, có lẽ có thể lấy xe ở đó mà không cần phải vào trong thành phố."
"Vậy thì tốt rồi, chúng ta đi tiếp thôi!" Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc vừa dứt lời, đột nhiên có tiếng "sột soạt" xuất hiện ở khu rừng rậm bên cạnh.
“Lại có thú biến dị xuất hiện sao?”
Lâm Mộc nhanh chóng quay đầu nhìn, chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến đấu.
Anh nhìn thấy một con gấu đen với đôi mắt đỏ hoe đang lao nhanh ra ngoài.
"Hả?"