Thanh tra Lỗ không biết phải giấu mặt vào đâu, anh ta cực kỳ xấu hổ vì vậy lập tức chuyển tiền để có thể nhanh chóng rời khỏi chỗ này ngay lập tức.
Tít!
Thông báo từ Đồng hồ Liên minh vang lên, Lâm Mộc nhìn thấy năm chục ngàn Liên minh tệ đã được chuyển vào tài khoản của anh.
Thấy tiền vào tài khoản, Lâm Mộc rất vui vẻ.
Năm chục ngàn Liên minh tệ không phải con số nhỏ, đặc biệt là đối với những người đang rỗng túi như Lâm Mộc, để kiếm được số tiền ấy trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không phải chuyện đơn giản.
Khoản tiền này đủ để Lâm Mộc mua được một bó Kim Vũ Chi.
Nếu được thêm viên Kim Vũ Chi thứ hai, có thể nói con đường tới Linh Phách Cảnh trung kỳ của Lâm Mộc quả thật rộng mở trước mắt!
Về phần thanh tra Lỗ, mất đi số tiền lớn như vậy lòng anh ta cũng rất đau nhói.
Anh ta đã gia nhập Liên minh một khoản thời gian dài, lại còn đứng thứ sáu trong danh sách những chiến thần. Vì vậy mấy năm nay, thanh tra Lỗ cũng tích lũy được một khoản tiền khá lớn nhưng năm chục ngàn Liên minh tệ đối với anh ta không phải con số nhỏ.
Sau khi Lâm Mộc kiểm tra xong số tiền chuyển đến thì cười nói: “Thanh tra Lỗ, nhìn biểu cảm này của anh có vẻ như thất bại này anh không phục lắm?”
“Nếu như anh không phục, chúng ta có thể đấu lại với nhau một trận nữa, tiền đặt cược không thay đổi, tôi cho anh cơ hội rửa nhục, anh thấy sao? Nói không chừng trải qua bài học khi nãy, biết đâu lần này anh sẽ thắng?”
Thanh tra Lỗ nghe vậy thì rất tức giận, hai tay anh ta run rẩy.
“Cậu…cậu cái đồ đáng ghét! Cậu và sư huynh của cậu là một lũ đáng ghét, tôi ghét tất cả các người! Mau cút đi!”
Thanh tra Lỗ hung tợn gào thét những lời này, sau đó anh ta lập tức nhảy xuống võ đài.
Thanh tra Lỗ đã trải nghiệm qua đòn tấn công với uy lực khủng khiếp của Lâm Mộc, khiêu chiến lại lần nữa, anh ta dám sao? Tiền cũng không phải giấy vụn, anh ta không có ngu ngốc đến thế!
Lỗ Cương Cường anh cũng không phải là cây ATM chạy bằng cơm của Lâm Mộc.
“Chúng ta đi!”
Thanh tra Lỗ không muốn đứng ở đây làm trò cười cho thiên hạ thêm một giây nào nữa, vội vàng xuống võ đài dẫn người của mình ra ngoài.
Thanh tra Lỗ không còn mặt mũi nào ở lại đây nữa.
Nhìn thấy anh ta rời đi, Lâm Mộc cũng nhảy khỏi võ đài, bước đến chỗ Lăng Hiên.
"Người anh em Lâm Mộc, tuyệt! Anh đúng là rất tuyệt!"
Lăng Hiên giơ ngón tay cái lên, phấn khích.
“Thanh tra Lỗ đứng vị trí thứ sáu trong Bảng Chiến thần, anh đã đánh bại người đứng thứ sáu trong Bảng Chiến thần đó!”
Vừa rồi, Lâm Mộc đã đánh bại được Thanh tra Lỗ khiến cho Lăng Hiên rất vui và cũng khiến anh ta cảm thấy như được trút giận!
"Đạo hữu Lăng Hiên, đó là do họ trấn áp cảnh giới đến sơ kỳ Linh Phách Cảnh, hơn nữa cũng không dùng bất kỳ thủ đoạn nào nên tôi mới có thể thắng, nên là không có gì tuyệt cả, đổi lại nếu như chiến đấu thật thì tôi sẽ không có cơ hội thắng .” Lâm Mộc nói.