Trận chiến ở nơi này kết thúc rồi ư?
“Là đội của Thanh tra Thẩm.”
“Ba người họ giải quyết hết chỗ này à?”
Mấy viện binh nhìn đám người Lâm Mộc đang nằm nghỉ trên bãi cỏ.
“Người tới rồi. Chúng ta đứng dậy đi.” Thẩm Trạch Thiên nói. Sau đó ba người Lâm Mộc đứng dậy.
“Trận đánh này cũng đáng lắm nha, thu hoạch được không ít chiến lợi phẩm đâu!” La Văn Thành nhìn thi thể của Người biến dị, nở nụ cười.
“Chỉ e chúng ta không thể mang đi hết số lượng thi thể Người biến dị nhiều như này!” Lâm Mộc nói.
“Để anh thông báo với Mục nghị trưởng.” Thẩm Trạch Thiên nói rồi liên hệ với Mục nghị trưởng thông qua Đồng hồ Liên minh, sau đó trình bày toàn bộ tình hình nơi này cho ông cụ nghe.
Mục nghị trưởng nói sẽ phái người qua vận chuyển Thể biến dị và kiểm kê số lượng chiến lợi phẩm.
Sau đó ông cụ gửi tin cho mọi người trong đoàn thông báo không cần tới chi viện ở khu công nghiệp nữa, bên này đã tiêu diệt sạch Thể biến dị.
Ba người Lâm Mộc chờ một chốc thì người do Mục nghị trưởng giao trách nhiệm vận chuyển và kiểm kê tới nơi.
Sau khi giao lại cho đối phương, Lâm Mộc Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành lại lao về trung tâm tiếp tục tác chiến.
Vài giờ sau, Mục nghị trưởng liên hệ với nhóm Lâm Mộc, cho biết công tác kiểm kê đã hoàn tất.
Thể biến dị cấp D tổng cộng 13855 người, cấp C 28 người và cấp B một người.
La Văn Thành nói: “Mục nghị trưởng, Thể biến dị cấp B kia đã đạt tới cấp B+, vẫn tính là cấp B thôi sao?”
Mục nghị trưởng đáp: “Có thể tính Thể biến dị cấp B+ này là hai Thể biến dị cấp B, nhóm cậu nhận được tổng cộng 25255 Liên minh tệ.”
“Được Mục nghị trưởng, người chia đều số tiền thưởng này thành ba phần rồi chuyển thẳng vào tài khoản ba người chúng tôi là được.” Thẩm Trạch Thiên nói.
Lâm Mộc nói: “Sư huynh, La huynh, hai anh tiêu diệt được Thể biến dị cấp B+ kia, dựa vào thực lực của em thì không thể nào đánh thắng gã đó được, tiền thưởng của liên minh chia đều cho 3 người sẽ không công bằng với hai anh.”
Đương nhiên Lâm Mộc hiểu, trong đội nhỏ này, cảnh giới của anh là thấp nhất.
La Văn Thành cười nói: “Lâm Mộc, ba người chúng ta là một đội, ai cũng tận lực chiến đấu, không cần tính quá rạch ròi, cũng không cần suy nghĩ ai bỏ nhiều công sức hơn ai, huống chi cậu bảo vệ sau lưng thì chúng tôi mới yên tâm đối phó với Thể biến dị cấp B+ kia.”
Thẩm Trạch Thiên nói: “Chỉ cần đội nhỏ chúng ta cùng tác chiến, bất kể ai cống hiến sức lực nhiều hơn cũng đều chia đều chiến lợi phẩm.”
“Được, em hiểu rồi.” Lâm Mộc cười gật đầu.
“Được, chúng ta chiến đấu tiếp.”
Lúc này đã là nửa đêm, ba người tiếp tục tiến hành kiểm kê và dọn dẹp trong thành phố.