Lâm Mộc nói anh đang tham chiến ở Ninh Đô.
Biết tin này, Mai Tổng càng thêm kích động: “Ha ha, đợi đồng đội của Lâm cao nhân xây dựng Ninh Đô thành Thành phố lánh nạn lâu dài, tôi có thể về Ninh Đô rồi.”
Sau khi gọi điện xong, ba người Lâm Mộc tiến vào một tiểu khu bắt đầu cuộc chiến.
Có kinh nghiệm từ trước, khi kiểm kê từng căn phòng, Lâm Mộc có thể miễn cưỡng quen với những hình ảnh đẫm máu và mùi hôi thối.
Một ngày nhanh chóng trôi qua.
Nhóm Lâm Mộc giết được hơn một ngàn Thể biến dị cấp D, 3 Thể biến dị cấp C.
Trên Kênh cộng đồng của liên minh phát ra chuông cầu cứu một lần từ một đội nhóm gặp phải Thể biến dị cấp B, nhưng nhóm này không thể ứng phó.
Khi ấy ba người Lâm Mộc cách vị trí phát tín hiệu cầu cứu khá xa, một nhóm khác có Thanh tra viên báo sẽ lập tức qua chi viện, cho nên ba người Lâm Mộc không tới giúp sức nữa.
Mấy ngày tiếp theo, cuộc chiến dọn dẹp và kiểm kê của nhóm Lâm Mộc thuận buồm xuôi gió.
Dù sao nhóm của anh đều là Linh Phách Cảnh có thực lực mạnh.
Năm ngày sau, đợt kiểm kê thứ nhất kết thúc, đợt kiểm kê thứ hai lại được tiếp tục.
Sau khi kết thúc hai đợt kiểm kê và dọn dẹp, Người biến dị ở Ninh Đô hoàn toàn bị tiêu diệt, liên minh lại bắt đầu công cuộc xây dựng các bức tường cao và các tuyến phòng thủ.
Tuy nhóm Lâm Mộc không gặp nhiều nguy hiểm, nhưng trận chiến lần này vẫn có không ít Tu hành Giả bị thương và hi sinh.
Những ngày xây dựng tuyến phòng hộ, tất cả Tu hành Giả cũng ở lại Ninh Đô để giám sát và bảo vệ.
Trong bảy ngày này, Lâm Mộc vẫn không tìm thấy Thẩm Tịch Dương. Thậm chí trước khi tham chiến, Lâm Mộc còn đưa hình ảnh Thẩm Tịch Dương lên Kênh cộng đồng của liên minh nhờ mọi người lưu ý giúp. Thế nhưng cô ấy vẫn bặt tăm bặt tích.
Sau khi chờ hoàn tất quá trình xây Thành phố lánh nạn lâu dài ở Ninh Đô, Lâm Mộc cùng Thẩm Trạch Thiên về thăm Đạo quán một ngày.
Đạo quán Ngọa Long.
“Anh, là anh thật hả, sao anh lại được về thế này?” Lâm Lê đang tưới hoa trong vườn, kích động reo lên khi thấy Lâm Mộc.
“Mộc Nhi!” Ba mẹ Lâm Mộc nghe thấy tiếng động cũng vui mừng chạy tới.
“Mộc Nhi, thấy con về mẹ mừng lắm, con không bị thương ở đâu chứ?” Hồng Tuyết Lệ mặt mày tươi tắn hỏi.
“Không ạ, mẹ yên tâm, con được Sư huynh bảo vệ nên ổn lắm.” Lâm Mộc toét miệng cười.
Lâm Đại Sơn hỏi: “Lâm Mộc, ba thấy bản tin thời sự nói liên minh các con đang kiểm kê và dọn dẹp ở Ninh Đô, tình hình thế nào rồi?”
“Ba, mọi việc khá thuận lợi, hoàn tất cuộc chiến ở Ninh Đô rồi ạ.” Lâm Mộc đáp.
“Tốt quá, nếu Ninh Đô đã trở thành Thành phố lánh nạn lâu dài, nhà chúng ta có thể qua đó sinh sống rồi.” Lâm Đại Sơn nói.