Hai mắt Cao Thạch trợn to, không dám tin vào những gì đang diễn ra, vẻ mặt anh ta hoang mang tột độ.
Sức mạnh Lâm Mộc bất ngờ bộc phát, điều này làm anh ta rất chấn động.
Anh ta thậm chí đã sử dụng đến Khai Mạch Cấm Thuật!
Anh ta không thể tin nổi, Lâm Mộc vậy mà vẫn còn có thể tiếp tục bộc phát sức mạnh, uy lực thậm chí còn mạnh hơn cả anh ta?
Trước đó, Lâm Mộc chưa tung ra hết?
“Cái gì? Trận đấu lại đổi chiều?”
“Oa…Đòn tấn công khi nãy của Lâm Mộc thật là khủng khiếp, đây thật sự là chiêu thức công kích của một Linh Phách Cảnh trung kỳ sao?”
Tất cả người xem đều xôn xao bàn tán, thán phục Lâm Mộc!
“Đòn tấn công của Lâm Mộc…sao có thể mạnh đến như vậy?” – Phó minh chủ Hồ bật dậy, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Khoảnh khắc Cao Thạch sử dụng “Khai Mạch Cấm Thuật”, phó minh chủ Hồ vốn cho rằng Lâm Mộc chắc chắn sẽ thua.
Ông cụ không ngờ Lâm Mộc còn có thể đảo ngược tình thế!
Mục nghị trưởng cũng chấn động, nói: “Uy lực từ đòn tấn công của Lâm Mộc phải tương đương với sức mạnh ở Linh Phách Cảnh đỉnh phong, cần phải cẩn thận đối phó với nó, đúng chứ?”
Trên võ đài.
“Cao Thạch, vừa nãy chẳng phải anh muốn tôi lấy hết bản lĩnh ra đấu với anh sao? Anh vừa lòng rồi chứ?!”
Giọng nói của Lâm Mộc vang như sấm, sức mạnh thông qua đao trong tay anh tuôn trào mãnh liệt ra ngoài, những nhát chém như cuồng phong liên tiếp rơi xuống, uy lực như vũ bão.
Đùng!
Khi đòn tấn công của hai bên va chạm vào nhau, Cao Thạch phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt, cả người anh ta đập xuống võ đài.
Vì Lâm Mộc sử dụng Chí Tôn Tích đến mức tối đa cho nên cơ thể anh chỉ có thể duy trì trạng thái này trong chốc lát, vì vậy bây giờ anh chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh.
Khi Cao Thạch rơi xuống võ đài, nghĩa là trận đấu này đã kết thúc.
Người mạnh nhất nhóm Linh Phách Cảnh trung kỳ đã xuất hiện!
Người đó
Chính là Lâm Mộc!
Thượng Võ Các vốn đang ồn ã bỗng chốc im phăng phắc.
Ai cũng chấn động trong lòng.
Phải biết rằng Cao Thạch đã dùng đến ‘Khai Mạch Cấm Thuật’. Trong tình huống này, có ai ngờ anh ta vẫn bị đánh bại?