Đùng đùng đùng!
Trước sự tấn công ác liệt và kéo dài liên tục không ngừng của chưởng môn Thanh Thương Phái, Lâm Mộc phải dốc toàn tức để ứng chiến, những đợt va chạm kịch liệt liên tục nổ ra.
Mặc dù mỗi lần chặn đòn tấn công, Lâm Mộc đều bị đánh lui về sau nhưng ít nhất vẫn có thể ứng phó.
Chứng kiến những pha tấn công kịch liệt như vậy, những người ở hiện trường đều vô cùng thán phục, chắt lưỡi.
“Không ngờ dù kém hơn một bậc nhưng trong trận đấu Lâm Mộc vẫn có thể khô máu với chưởng môn Thanh Thương Phái đến mức này!”
Hai bên giao chiến, tốc độ nhanh đến mức mắt của người bình thường không thể bắt kịp nhưng bọn họ có thể nhìn ra Lâm Mộc không hề lép vế trước đối thủ.
Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành chăm chú quan sát diễn biến trận đấu.
“Đến Linh Phách Cảnh đỉnh phong mà cậu ta còn có thể chiến được đến vậy, Lâm Mộc mạnh thật sự!” – Lan Văn Thành hưng phấn nói.
Thẩm Trạch Thiên cũng cười gật đầu: “Không hổ là tiểu sư đệ của tôi, dám khiêu chiến với Linh Phách Cảnh đỉnh phong nhưng cậu ta quả thật có năng lực để ngông cuồng như vậy, cậu em này của tôi quả thật rất mạnh.”
“Một phút đã trôi qua, Lâm Mộc chỉ cần kiên trì thêm hai phút nữa là được!” – La Văn Thành nói.
Dù chăm chú vào trận đấu nhưng anh ta cũng rất để ý thời gian.
“Chưởng môn Thanh Thương Phái còn có một chiêu thức vô cùng mạnh chưa tung ra, không biết tiểu sư đệ này của tôi có chống đỡ nổi không?” – Thẩm Trạch Thiên vừa lẩm bẩm vừa theo dõi trận chiến.
Trong các cuộc thi tuyển chọn nhân tài trước đây, chưởng môn Thanh Thương Phái từng cùng một nhóm với Thẩm Trạch Thiên, cho nên anh ta cũng có sự để ý nhất định với ông ta.
Thẩm Trạch Thiên biết chưởng môn Thanh Thương Phái có thể lọt vào top mười những người mạnh nhất trong nhóm Linh Ý Cảnh đỉnh phong là nhờ vào chiêu thức cực kỳ mạnh đó.
Mà bây giờ chưởng môn Thanh Thương Phái vẫn chưa sử dụng chiêu thức đó, đây cũng là điểm khiến Thẩm Trạch Thiên lo lắng.
Trận đấu vẫn tiếp diễn, những đợt va chạm kịch liệt liên tục nổ ra, chưởng môn Thanh Thương Phái cố ý dành quyền chủ động khi giao chiến, dựa vào việc tấn công với cường độ cao để đánh bay Lâm Mộc!
Nhưng hiện tại kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Mộc đã đạt tới sự thông thạo nhất định, hơn nữa đối mặt với với sự tấn công dồn dập như vậy, tốc độ đao pháp của Lâm Mộc dường như trở nên nhanh hơn!
Cảm nhận được điều này, Lâm Mộc rất vui vẻ, giao chiến với đối thủ lợi hại quả thật có cái tốt của nó, dưới áp lực kinh khủng mà đối thủ mang lại sẽ thúc đẩy năng lực chiến đấu của bản thân tăng lên đáng kể!
Thời gian trôi qua, đã được hai phút!
“Chưởng môn Thanh Thương Phái, sắp được ba phút rồi, ông thua tới nơi rồi nên có bản lĩnh gì thì mau tung hết ra đi! Đừng có giấu nghề nữa!” – Lâm Mộc vừa chặn đánh vừa nói.
Sau đòn tấn công này, chưởng môn Thanh Thương Phái đột nhiên dừng lại, không tiếp tục truy kích Lâm Mộc nữa.
“Lâm Mộc, nếu cậu đã nôn nóng như vậy thì tôi liền thỏa mãn cậu!”
“Tôi không tin một kẻ chỉ Linh Ý Cảnh trung kỳ như cậu có thể thắng được tôi!”