“Đoàn xe áp tải lương thực gặp công kích bất ngờ từ Thú biến dị, trong đó có một Thú biến dị cấp B+”
Lâm Mộc vừa giao chiến vừa nhanh chóng truyền tin cho Lưu nghị trưởng.
Tuy trước mắt anh vẫn chống đỡ được đòn công kích của Con vượn khổng lồ, nhưng không thể lưu ý tới những thứ khác, cứ tiếp tục như vậy cả đoàn xe có khả năng bị diệt sạch!
Hơn nữa trước đòn công kích của Thú biến dị cấp B+, Lâm Mộc hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động, chỉ có thể tiếp chiêu, mỗi lần đối phương tung ra đòn mới anh đều vô cùng khó chịu.
Tình hình chiến đấu của anh cũng chẳng mấy lạc quan!
“Thành viên Liên minh đặc cấp Lâm Mộc, phải làm sao giờ?” Phía sau truyền tới giọng nói của các thành viên liên minh khác.
“Tôi đã xin cứu viện với Lưu nghị trưởng, chúng ta kiên trì thêm chút!” Lâm Mộc cắn răng đáp.
Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng anh hoàn toàn không chắc chắn.
Lưu nghị trưởng phải trấn giữ nội thành, chẳng thể dễ dàng rời đi, nhận được tin báo, cùng lắm ông cụ sẽ phái người tới cứu viện.
Viện binh ít nhất cũng mất nửa giờ mới tới được đây.
Đoàn xe có thể kiên trì tới khi ấy không?
Không thể!
Rầm!
Đòn công kích của Lâm Mộc và Con vượn khổng lồ lại va chạm kịch liệt, anh tiếp tục bị đẩy liên tiếp về sau.
Sức mạnh cường đại của đối phương khiến hai cánh tay anh tê dại.
Lâm Mộc cố gắng tấn công vào điểm yếu của đối phương như khi giao chiến với Con vượn khổng lồ lông đỏ ở kho lương.
Nhưng Con vượn khổng lồ quá mạnh, Lâm Mộc bị đánh cho rơi vào thế bị động, nào có thời gian mà tấn công nó.
“Cứ tiếp tục thế này, mình có thể tạm thời chống đỡ, nhưng thời gian dài chắc chắn sẽ bại dưới tay Con vượn khổng lồ!”
Lâm Mộc thầm than!
Anh không ngừng nghĩ cách giải quyết. Nhưng tình huống này căn bản không có giải pháp gì hết.
Các cuộc giao chiến vẫn tiếp tục, số người thương vong không ngừng gia tăng.
Bùm!
Một chiếc xe tải hạng nặng bỗng nổ vang, khói lửa ngùn ngụt bốc lên.
Khi Lâm Mộc lo lắng nhìn về đoàn xe phía sau, Con vượn khổng lồ chớp thời cơ nện mạnh vào anh!
Lâm Mộc kinh hãi, lập tức đỡ chiêu, vừa miễn cưỡng đỡ được đòn công kích, một quyền đấm khác của đối phương lại nện xuống!
“Phụt!” Lâm Mộc phun ra một ngụm máu tươi, sức mạnh cường đại của quyền đấm khiến anh đau đớn khắp lục phủ ngũ tạng.
Hồi nãy anh đã phân tâm vì lo lắng cho đoàn xe.
“Gầm!” Con vượn khổng lồ rú lên như đang thị uy và cười nhạo Lâm Mộc.