“Được thôi Anh Liễu!” Cao Thạch lập tức đáp.
Sau đó anh ta nhìn Lâm Mộc nói : “Lâm Mộc, nể mặt Anh Liễu, hôm nay tôi không so đo tính toán với cậu!”
“Anh tưởng tôi bận tâm tới anh hả?” Lâm Mộc không đồng tình liếc Cao Thạch một cái.
Đúng lúc này, Lăng Hiên chạy từ phía xa tới.
“Mọi người đến sớm vậy à?” Lăng Hiên vừa chạy vừa nói.
“Sao cậu ta cũng tới đây?”
“Lẽ nào cậu ta cũng có trong danh sách?”
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc trước sự xuất hiện của Lăng Hiên.
Liễu Vô Song nói: “Quả thực danh sách tôi nhận được có tên Lăng Hiên.”
Lời này của Liễu Vô Song vừa thốt ra, đám người liên minh lại xôn xao: “Có nhầm không nhỉ, Lâm Mộc được tham gia thám hiểm Di tích cổ đã đành, dù sao cậu ta cũng là quán quân Thi đấu tuyển chọn, sao Lăng Hiên cũng được ghi tên vào danh sách? Mấy tháng cậu ta tới liên minh có biểu hiện gì nổi bật chưa? ”
“Không sai, chẳng phải danh sách thành viên khám phá Di tích cổ rất trân quý sao?”
Mọi người xì xào không thôi.
Thanh tra Lỗ nói: “Theo tôi thấy, chắc Lăng Hiên này có người giúp đỡ trong liên minh!”
Lăng Hiên vừa bước tới cũng nghe được mấy lời phán xét này, nhưng anh ta chẳng thèm phản bác lại, chỉ đi tới trước mặt Lâm Mộc.
“Lâm Mộc, anh cũng ở đây à? Thật tốt quá!” Lăng Hiên cười nói.
“Lăng Hiên, anh cũng tham gia thám hiểm Di tích cổ sao?” Lâm Mộc hỏi.
“Đương nhiên, người anh em Lâm Mộc, anh có mặt ở đây thì chắc chắn cũng tham gia nhỉ, vừa hay chúng ta cùng làm bạn đồng hành!” Lăng Hiên cười nói.
Nghe vậy, Lâm Mộc cũng rất kinh ngạc. Đến người đạt quán quân Thi đấu tuyển chọn là anh có tên trong danh sách còn bị người ta bàn tán là không đủ tư cách, sao Lăng Hiên lại được ghi tên tham gia nhỉ?
“Được!” Lâm Mộc mỉm cười đáp;.
“Đúng rồi Lâm Mộc, Sư huynh của anh đâu? Theo lý mà nói anh ấy cũng nhận được tư cách tham gia chứ nhỉ? Sao không thấy anh ấy đâu?”
“Sư huynh của tôi đang bế quan, dù được ghi tên trong danh sách thì có lẽ vẫn không đi được đâu!” Lâm Mộc đáp.
Quả thực Thẩm Trạch Thiên nhận được tư cách tham gia thám hiểm Di tích cổ, nhưng anh ấy đang trong thời điểm mấu chốt bế quan tu luyện, cho nên dứt khoát rút tên khỏi danh sách.
Liễu Vô Song nói: “Lần này đi khám phá Di tích cổ Lạc Thần Cốc có tổng cộng mười hai người bao gồm cả tôi, tôi thấy Lăng Hiên đến là đủ người rồi đấy, chúng ta xuất phát thôi!”
Dứt lời, Liễu Vô Song dẫn các thành viên ra khỏi liên minh.
Trong mười hai người có mười một nam và một cô gái Tu hành Giả tên là Trâu Ngưng Vũ.
Số lượng tu sĩ thuộc phái nữ trong giới tu hành vốn không nhiều.
Sau khi đoàn thám hiểm rời khỏi liên minh thì bay thẳng tới Đế Đô.
Bây giờ ở trong sáu Thành phố an toàn, phương thức đi lại chủ yếu vẫn là máy bay, sáu thành phố này đều mở đường bay, thậm chí còn có máy bay chiến đấu đi theo bảo vệ.
Đoàn thám hiểm lại tiếp tục ngồi máy bay từ Đế Đô tới Thành phố Lăng Dương.