“Lâm Mộc, nhận thua đi!” Liễu Vô Song hoàn toàn chiếm thế thượng phong, cười đầy tự tin rồi vung bảo kiếm tung ra đòn công kích nhanh như ánh chớp chụp xuống người Lâm Mộc.
“Tốt quá!” Đám người Cao Thạch thấy Lâm Mộc chịu thiệt lớn như vậy thì kích động không thôi.
“Người anh em Lâm Mộc sắp thua rồi ư?” Thấy tình thế bất lợi, Lăng Hiên bắt đầu căng thẳng.
Có điều Lăng Hiên nghĩ, Lâm Mộc mới bước lên Linh Phách Cảnh đỉnh phong chưa bao lâu, trong khi Liễu Vô Song tu luyện trong cảnh giới này một thời gian dài rồi, Lâm Mộc có thua Liễu Vô Song cũng chẳng tính là mất mặt nhỉ?
Trên đài.
Đương đầu với đòn công kích đang ập tới của Liễu Vô Song, Lâm Mộc lùi về sau nới rộng khoảng cách, đồng thời thử thôi động Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ ba thêm lần nữa.
Thất bại.
Ánh sáng từ chiến đao cứ lóe lên được một nửa lại chợt tắt.
“Rốt cuộc là vì sao?” Lâm Mộc cảm thấy rõ ràng anh đã nắm được đại khái kỹ thuật của tầng thứ ba rồi, nhưng cứ thôi động dang dở lại tiêu tan giữa chừng thế này?
Ầm!
Sau khi thôi động thất bại thêm lần nữa, đòn công kích của Liễu Vô Song tiếp tục ập tới, Lâm Mộc nhanh chóng biến chiêu phòng thủ, nhưng vẫn bị đẩy lùi về sau.
Tình hình bây giờ khiến anh thấy áp lực không ít.
“Thử lần nữa!”
Dù chịu áp lực lớn, Lâm Mộc vẫn muốn thử thôi động thành công Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ ba.
Thất bại!
Thất bại!
Liên tiếp thất bại!
Lâm Mộc bị Liễu Vô Song đánh cho lùi ra mép võ đài.
“Lâm Mộc kia sắp bị rớt đài rồi!”
“Liễu Vô Song không hổ là người đứng đầu trong Bảng Chiến Thần, chỉ một chốc đã đánh cho Lâm Mộc không còn năng lực phản kháng!”
Các thành viên liên minh vây xem đều nhìn lên võ đài không chớp mắt.
Trong mắt mọi người, các màn thất bại liên tiếp của Lâm Mộc ban nãy chính là tình thế hết cách chống cự, liên tục bị đẩy lùi.
“Thử lần nữa!” Cảm giác khẩn trương đè nặng trong lòng, Lâm Mộc nghiến răng thôi động Phong Lôi Đao Quyết tầng thứ ba.
Thế nhưng cảm giác khẩn trương và áp lực chính là động lực kích phát năng lực tiềm ẩn của anh.