ơn tiểu thuyết thông thường nhiều, là người phụ nữ đi vào vùng núi và gặp người đàn ông của mình".
"Người đàn ông là một tiều phu. Anh ta đang đốn củi trên núi. Người phụ nữ thì ở bên cạnh quan sát anh ta".
"Cứ vậy, người phụ nữ đã ngủ thiếp đi. Nhưng điều kỳ lạ là người phụ nữ ngủ thiếp như thế, cô ấy về nhà không bao lâu sau thì mang thai".
Hứa Hạo Nhiên đột nhiên vỗ tay.
"Hoho! Đây chính là sức mạnh của tự nhiên!"
"Hai người bọn họ ở nhà, dù có cố gắng thế nào cũng không có hiệu quả. Lên núi một cái là khác liền".
Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời liền bị Hứa Mộc Tình đá cho một cái.
"Ý của anh rể em là, trên núi hai người đó không làm gì cả".
"Chỉ là người phụ nữ đến đó và muốn có một đứa con. Về thì liền có thai. Điều này cũng giống như việc đến miếu để dâng hương và xin một đứa ‘con cầu tự’ đó".
Hứa Hạo Nhiên nhún vai: "Thì đó cũng coi là một ý".
Thực ra, Hứa Hạo Nhiên muốn hỏi khi nào thì Hứa Mộc Tình và Lý Phong sẽ sinh con.
Nhưng sợ bị chị đánh nên đành bỏ cuộc.
"Anh rể, đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Chúng ta đến Chiêu Nhi Lĩnh bây giờ để làm gì ?"
Lý Phong cười nói: "Tới đó lấy một thứ".
Ngay từ khi bước ra khỏi thủ đô để tham gia cuộc thám hiểm ngoài trời này.
Lý Phong đã khiến Hứa Hạo Nhiên và Hứa Mộc Tình cảm thấy có chút khác biệt.
Khi bắt đầu, Hứa Hạo Nhiên và Hứa Mộc Tình hiển nhiên có thể cảm nhận được Lý Phong có chút căng thẳng.
Sự lo lắng của anh dường như đến từ bản năng, anh thậm chí còn không nhận thấy điều đó.
Chỉ có Hứa Hạo Nhiên và Hứa Mộc Tình tiếp xúc với Lý Phong đã lâu, nên có thể nhận ra được một chút.
Cho đến nay, Lý Phong luôn khiến cho hai chị em Hứa Mộc Tình có cảm giác rằng anh là một người toàn năng.
Dường như trên đời này không có chuyện gì mà Lý Phong không giải quyết được.
Dù là những ông chủ lớn trong thế giới ngầm, hay là lão đại trong gia tộc thượng lưu.
Chỉ cần Lý Phong ra tay, nhất định sẽ khiến đối phương gào thét.
Lý Phong có vẻ hơi thờ ơ với những chuyện xung quanh.
Tất cả những gì anh quan tâm là gia đình Hứa Mộc Tình và những đàn em dưới trướng anh.
Thật khó để nhìn thấy Lý Phong quan tâm đến điều gì đó.
Chỉ trong cuộc phiêu lưu này, Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên mới cảm thấy rõ ràng tâm tư của Lý Phong đã khác trước một chút.
Hứa Mộc Tình gặp mẹ chồng ở làng Ngưu Gia.
Cả hai không ở cùng nhau được bao lâu.
Hứa Mộc Tình mấy ngày qua đã luôn muốn gặp lại bà ấy để học hỏi từ bà ấy, và bồi đắp tình cảm của cả hai.
Tuy nhiên, Lý Phong không khuyến khích Hứa Mộc Tình làm như vậy.
Hứa Mộc Tình hỏi khi nào thì bản thân Lý Phong có thể đến gặp mẹ chồng.
Câu trả lời của Lý Phong rất đơn giản.
"Chờ chuyện của anh cả kết thúc đã".
Đối với anh cả Lý Mộc này.
Lý Phong luôn giữ bí mật.
Hứa Mộc Tình tiếp xúc với Lý Phong đã lâu, cô biết rõ Lý Phong là người như thế nào.
Nếu là chuyện Lý Phong muốn nói thì nhất định sẽ nói cho Hứa Mộc Tình biết.
Còn có một số chuyện Lý Phong sẽ giấu trong lòng.
Hứa Mộc Tình biết rằng cho dù cô có hỏi như thế nào, thì cũng sẽ không nhận được câu trả lời.
Đó là lý do tại sao lần này cô trèo đèo lội suối cùng với Lý Phong .
Rõ ràng bây giờ cô đã rất mệt, nhưng Hứa Mộc Tình vẫn cắn chặt răng kiên trì.
Chẳng bao lâu, họ đi dọc theo con đường núi ngoằn ngoèo đến giữa sườn núi Chiêu Nhi Lĩnh.
Từ vị trí này nhìn lên, có thể thấy một cái đình nhỏ trên núi, có vẻ hơi đổ nát.
Lý Đông Đông chỉ vào cái đình nhỏ và nói với mọi người xung quanh: "Đình đó tên là đình Chiêu Tử".
"Trước đây, khi các làng xung quanh vẫn còn có nhiều người, thỉnh thoảng lại có vài phụ nữ có gia đình sẽ đến đình này để ngủ".
"Nghe nói chỉ cần ngủ ở đó, khi trở về sẽ có thể sinh ra một bé trai bụ bẫm".
Chương 647: La bàn cổ quái
"Thần kì thế á, nếu đàn ông ngủ trong đình này, lẽ nào…"
Trước khi Hứa Hạo Nhiên kịp nói hết câu, Hứa Mộc Tình đã đá cậu ta một cái.
Tính em trai mình như nào.
Cô biết quá mà.
Hứa Hạo Nhiên đang muốn nói, thì lại bị Hứa Mộc Tình trừng mắt một cái, lập tức rụt cổ, ngậm miệng lại.
Đám người nhanh chóng đến đình Chiêu Tử.
Cái đình này đã phần nào đổ nát.
Có thể thấy, với sự giảm sút dân số của các làng xung quanh, rất ít người lui tới đây.
Lý Phong đứng giữa đình liếc nhìn xung quanh.
Sau đó, Lý Phong đưa tay ra với Edek bên cạnh.
"Giáo sư, đưa tôi cái kim chỉ nam".
Cái này chính là la bàn cổ đại.
Thứ này đã được Lý Phong đào ra từ dưới ph