“Lát nữa tôi sẽ qua đó, dù sao cũng có bảy ngày để khám phá di tích, vẫn còn đủ thời gian!” Lâm Mộc mỉm cười đáp.
“Được, cậu tiếp tục quan sát đi, tôi cũng tìm một thạch trụ để nghiên cứu đây!” Nói rồi Sài Thiệu đi tới trước một thạch trụ khác.
Lâm Mộc tiếp tục ngắm nhìn các Vật Tổ và văn tự.
“Chưa một ai trong liên minh tìm ra điều huyền bí trên những thạch trụ, mình có nên kiên trì tiếp không đây?” Lâm Mộc lầm bầm lầu bầu.
Người khác nghiên cứu mãi không ra, lại nghe thêm tin tức Minh chủ cũng không tham ngộ được gì, có lẽ đã sớm rời khỏi quảng trường rồi.
“Không được, phải tiếp tục! Nếu chưa ai phát hiện ra sự huyền bí thì giá trị vẫn còn! Dù sao mình vẫn còn nhiều thời gian! Hà tất gì phải nóng lòng từ bỏ!” Lâm Mộc hạ quyết tâm.
Lần này Lâm Mộc quyết định đổi góc nhìn để nghiên cứu Vật Tổ.
Anh quan sát từ dưới lên trên.
Hồi nãy anh đã nghiên cứu rất kỹ các Vật Tổ trên thạch trụ này rồi.
Khi anh quan sát các Vật Tổ từ dưới thạch trụ rồi tiến dần lên trên, dường như các Vật Tổ trước mắt bắt đầu chuyển động trong bộ não của anh.
“Sao lại thế này?” Lâm Mộc kinh ngạc không thôi.
Chẳng ngờ trong đầu anh lại như phát các hình ảnh.
Hệt như khi trước thám hiểm Lạc Thần Cốc, sau khi nghiên cứu các vết tích trên vách đá và lắng nghe âm thanh giáo mác va chạm, bộ não của anh bỗng hiện ra cảnh tượng hai cường giả giao chiến với nhau.
Hình thức này sao mà giống quá!
Nếu khi trước ở Lạc Thần Cốc, Lâm Mộc cảm thấy việc các hình ảnh tái hiện trong đầu anh chỉ là tình cờ, thì sau lần này, anh thoáng cảm thấy, hình như đây là một loại năng lực đặc biệt của bản thân!
“Ơ! Hết rồi!” Hình ảnh vừa phát được một đoạn thì bỗng nhiên dừng lại.
Những hình ảnh xuất hiện trong đầu anh chính là sự biến hóa của các Vật Tổ trên thạch trụ, nhưng chỉ là một phần nhỏ.
“Đổi sang thạch trụ khác xem sao!”
Anh tiếp tục áp dụng cách nghiên cứu ban nãy, quan sát các Vật Tổ từ dưới lên trên.
Có điều trong đầu anh chẳng xuất hiện hình ảnh gì nữa.
“Chắc vẫn nên quan sát kỹ các Vật Tổ trên thạch trụ cho quen mắt rồi mới tiến hành theo cách kia được.” Lâm Mộc thầm nghĩ.
Chưa đến hai mươi phút, Lâm Mộc đã nhớ những Vật Tổ này.
Khi anh quan sát từ dưới lên trên, quả nhiên các Vật Tổ lại di chuyển trong đầu anh, tạo nên những hình ảnh sống động.
Đồng thời hình ảnh đang phát trong bộ não Lâm Mộc lúc này vừa hay tiếp nối với những hình ảnh ở thạch trụ đầu tiên.
Lâm Mộc vui mừng khôn xiết!
Nếu vậy, có phải chỉ cần anh nghiên cứu từng thạch trụ theo thứ tự trên quảng trường, ghi nhớ hết Vật Tổ rồi áp dụng cách quan sát từ dưới lên trên ở mỗi thạch trụ, sau cùng, trong đầu anh sẽ hợp thành các hình ảnh ăn khớp và nối liền nhau hay không?
Tức là anh có thể tham ngộ được thông tin hoàn chỉnh từ tất cả thạch trụ nơi này ư?
Lâm Mộc cảm thấy khả năng này rất lớn!