Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Tô Yên cố ý dọa dẫm Trương Mộng, Trương Mộng cũng thật sự sợ hãi, miệng than khóc: "Sao tôi lại xui xẻo như vậy chứ, tôi vô tội mà người đẹp, tôi có lòng tốt mới giúp cô, cô đừng có lấy oán báo ân đấy nhé." 

"Chỉ cần có đuổi kịp xe phía trước, đừng để anh ta phát hiện, vậy thì tôi sẽ không làm gì cô." Tô Yên chỉ quan tâm Tân Nhã Hân bây giờ đang ở đâu, 

Xe đã rời khỏi địa phận thành phố, càng đi càng xa. 

Nơi càng hẻo lánh sẽ càng khó bám theo VÌ quá dễ khiến người ta chú ý, một khi bị phát hiện ra thì coi như tốn công vô ích. 

Tô Yên nhìn ra bên ngoài, ở đây toàn bộ đều là nhà xưởng bỏ hoang, thật sự rất hợp với tính cách của Tần Nhã Hân, có lẽ vì vậy nên cô ta mới chọn ẩn náu ở đây. 

"Tạm thời đừng đi theo nữa, dừng lại đây." Trông thấy Lục Thừa Mẫn lái xe vào một con đường nhỏ, Tô Yên lập tức ngăn không cho Trương Mộng đuổi theo nữa. 

Trương Mộng đạp phanh xe: "Người đẹp, tại sao không đuổi theo nữa?" 

"Nếu còn đi theo sẽ bị phát hiện mất." Tô Yên nói: "Cô xuống xe trước đi." 

"Để làm gì?" Trương Mộng mờ mịt, sợ hãi nói: "Đừng có bảo là cô muốn giết người diệt khẩu đấy nhé?" 

Nơi đây hoang vu hẻo lánh, là địa điểm vô cùng lý tưởng để giết người ném xác. 

"Đừng lo, tôi sẽ không làm gì cô đâu, xuống xe đi." Tô Yên làm vậy tránh để Trương Mộng lái xe đi mất nhân lúc cô xuống xe. 

Trương Mộng ngoan ngoãn xuống xe, Tô Yên lúc này mới xuống theo: "Đưa chìa khóa xe cho 

tôi." 

Ai bảo khí thế của Tô Yến mạnh quả làm chi, Trương Mộng ngoan ngoãn nghe lời mà giao chìa khóa xe ra. 

Tô Yên cầm lấy chìa khóa xe, lại nói: "Còn có điện thoại di động." 

Trương Mộng tâm không cam tình không nguyện lại phải giao điện thoại ra: "Người đẹp, trông cô đẹp rạng ngời như vậy, nhìn thế nào cũng không giống kẻ xấu tội ác tày trời, chắc cô sẽ không thật sự giết tôi đâu nhỉ? Tôi còn trẻ như vậy, còn chưa có bạn trai, chết đi thì đáng tiếc xiết bao." 

Tô Yên giật giật khóe miệng: "Bớt nịnh nọt đi, tự tôi biết tôi đẹp." 

Trương Mộng: ".." 

Người tự tin thường rất hay tự luyến. 

Trương Mộng đánh giá kỹ Tổ Yên, lúc này mới thấy cô đúng thật là đẹp ba trăm sáu mươi độ không góc chết, có lẽ bởi cô đẹp nên Trương Mộng không còn thấy sợ hãi đến vậy nữa. 

"Người đẹp, cô giết người thật à?" 

"Không phải ban nãy cô đã thấy rồi sao, tôi bị truy nã." 

Trương Mộng lắc đầu: "Tôi không tin, người đẹp như cô sao có thể giết người." 

Tô Yên bật cười: "Đã bảo đừng có dùng lời ngon tiếng ngọt với tôi nữa. Thật ra thì tôi không giết ai cả, nhưng chuyện này phức tạp lắm, cô không hiểu được đâu. Đừng lo, tôi sẽ không làm cô bị thương" 

Nói đoạn, Tô Yên dùng điện thoại di động của Trương Mộng gọi một cuộc. 

Có gọi điện thoại cho Lục Cận Phong, xác định được đại khái Tần Nhã Hân đang ở hướng này, bây giờ cô đã có thể thông báo cho Lục Cận Phong. 

Vào thời khắc quan trọng như thế này, vậy mà Lục Cận Phong lại đầu mất, không ai nghe máy. 

Nhà cũ nhà họ Lục. 

Linh đường của Trần Tố Anh được đặt ở đại sảnh. Nhà họ Lục một bộ trang nghiêm, Hạ Vũ Mặc và Hạ Phi quỳ trước linh đường hoa vàng mã, ông cụ Lục thì ngồi đó với vẻ mặt buồn bã mà lau nước mắt. 

Chi bên nhà họ Lục ngoài miệng thì thương xót an ủi đủ kiểu, nhưng chẳng có mấy người thực sự cảm thấy đau buồn. 

Lục Minh Khánh bước đến trước kinh đường rồi cúi đầu thật sâu, sinh thời Trần Tố Anh đối xử rất tốt với Lục Minh Khánh, bây giờ bà chết thảm, vành mắt Lục Minh Khánh đỏ hồng, đau buồn của anh ta cũng là thật lòng. 

Lục Gia Hành chia buồn xong bèn lặng lẽ đứng trong đám đông, nghĩ đến chuyện Lục Thừa Mẫn giấu Tô Yên ở nhà mình, ông ta cảm thấy vô cùng chột dạ. 

Đúng lúc này, ông ba Lục lòng đầy căm phẫn mà nói: "Chị dâu đối xử tốt với Tô Yên như vậy, coi cô ta như con gái ruột của mình, còn tự mình chuẩn bị hôn lễ cho hai người họ, vậy mà Tô Yên lại nỡ ra tay tàn độc với chị dâu, thực sự quá là đáng hận." 

Những người khác thuộc chi bên nhà họ Lục cũng lập tức ồn ào theo. 

"Cháu trai cả, chị dâu chết thảm, nhất định không thể tha cho Tổ Yên." 

"Đúng vậy, bắt người về báo thù cho chị dâu."

Advertisement
';
Advertisement