Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Tô Yên nhìn thấy, Tô Duy đương nhiên cũng nhìn thấy.

 

“Chị, Hạ Phi có vẻ không thích em lắm.” Tô Duy cười nói: “Em trở về tay không, cũng không có quà cho mấy đứa nhỏ, ngày mai em sẽ đi mua, làm cậu rồi, thì phải làm sao cho ra dáng cậu.”

 

“Đừng lãng phí, Hạ Phi nó cái gì cũng có rồi.” Tô Yên đổi chủ đề, hỏi: “Tiểu Duy, em muốn ở phòng nào? Chị sẽ cho người dọn dẹp.”

 

“Chị, em muốn về nhà họ Tô.” Tô Duy nói: “Em họ Tô, đây là nhà họ Lục, em ở với chị ở nhà họ Lục, chuyện này không ổn cho lắm.”

 

“Em muốn về ở với đồng chí Tô à?” Tô Yên ngạc nhiên, Tô Duy chưa bao giờ muốn gặp Tô Đình Nghiêm, đây là lần đầu tiên cậu ta đề nghị đến ở nhà họ Tô.

 

“Vâng.” Tô Duy nói: “Em chỉ đến để thăm chị, lát nữa em sẽ về nhà họ Tô, chị ạ, sau bao nhiêu năm thì em mới biết được ai là người thực sự tốt với em, em ốm đau nằm viện mấy năm qua, tiền thuốc men ông ấy trả cho em, dựa vào công ơn đó, em cũng không thể là kẻ vong ân bội nghĩa.”

 

Tô Duy có thể suy nghĩ thấu đáo như vậy, Tô Yên cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

 

“Tiểu Duy của chị lớn thật rồi.” Tô Yên cười nói: “Em về nhà họ Tô cũng được, đồng chí Tô có một mình, cũng rất cô đơn, em về đó bầu bạn với ông ấy.”

 

“Vâng.”

 

Tô Duy nói: “Chị à, chị và anh rể sắp làm đám cưới, là em trai, em cũng nên chuẩn bị quà cưới cho anh chị.”

 

“Không cần đâu, Tiểu Duy, thực ra đám cưới của chị với anh rể lần này là giả.”

 

“Là giả sao?” Tô Duy hỏi: “Chị, sao lại như thế?”

 

“Chuyện là thế này, Tần Nhã Hân trốn rồi, cảnh sát cũng không bắt được cô ta, cho nên chị và anh rể mới nghĩ ra cách này.” Tô Yên nói: “Tần Nhã Hân thích Lục Cận Phong, lúc chị tổ chức đám cưới với Lục Cận Phong, cô ta nhất định sẽ đến, đến lúc đó thì cô ta sẽ một đi không trở lại.”

 

“Thì ra là như vậy.” Tô Duy cười nói: “Chị, chị với anh rể thông minh thật đấy, nếu như bắt được Tần Nhã Hân, cuộc sống của chị cũng bình yên hơn.”

 

“Hy vọng là như vậy.”

 

Tô Duy ở nhà họ Lục một lúc rồi đi đến nhà họ Tô.

 

Màn đêm buông xuống.

 

Lục Cận Phong vẫn chưa về, Lâu Doanh cũng chưa về, Tô Yên gọi nhưng không có ai bắt máy, tình cờ thấy Bạch Phi Minh quay về rồi, cô hỏi: “Phi Minh, Lâu Doanh đâu?”

 

“Hẹn hò.” Bạch Phi Minh kiệm lời.

 

“Với ai?” Tô Yên hỏi dò: “Vạn Nhất?”

 

“Đội trưởng Lãnh.”

 

Tô Yên kinh ngạc: “Cừ thật đấy, một chân đạp hai thuyền?”

 

Nhà hàng Hoa Hồng.

 

Lãnh Phùng đã bao toàn bộ nhà hàng, anh ta thực sự rất giàu có.

 

Nhà hàng lấy hoa hồng làm chủ đạo, được trang trí vô cùng lộng lẫy, với không khí bay bổng, âm nhạc, hoa tươi, đèn và một anh chàng đẹp trai ngồi trong hội trường, không khí thật là tuyệt vời.

 

Lãnh Phùng không định đi đường vòng mà trực tiếp tỏ tình.

 

Là nữ chính của buổi hẹn hò, Lâu Doanh lại đang bị còng tay trong xe của Vạn Nhất, cô ta nhìn Vạn Nhất với vẻ không tin: “Gà luộc, anh đang làm gì vậy? Anh càng ngày càng to gan đấy.”

 

“Cô ngồi trong xe một lát, lát nữa tôi sẽ quay lại.”

 

Vạn Nhất mở cửa xe đi xuống, đi thẳng vào nhà hàng Hoa Hồng.

 

Lãnh Phùng nghe thấy tiếng đẩy cửa, vô thức quay lại: “Lâu… Vạn Nhất, sao lại là cậu?”

 

“Lãnh Cục Băng, Lâu Doanh có chuyện phải đi, không đến được.” Vạn Nhất liếc nhìn những món ăn được chuẩn bị sẵn trên bàn, cười nói: “Rất phong phú, đúng lúc tôi chưa ăn tối, đừng lãng phí.”

 

Lãnh Phùng cũng không ngăn cản anh ta, tự mình rót một ly rượu nói: “Nói chuyện chính đi.”

 

Khi Vạn Nhất bước vào, Lãnh Phùng đã biết là có điều gì đó không ổn.

 

Vạn Nhất cũng tự mình rót một ly nói: “Vậy tôi cũng không quanh co nữa, tôi muốn ở rể.”

 

Khóe miệng Lãnh Phùng giật giật, lộ ra vẻ sợ hãi: “Tôi không thích đàn ông, dù tôi và cậu không tính là họ hàng, nhưng cũng không thể ở bên nhau được.”

 

“Phụt” một tiếng.

 

Vạn Nhất phun rượu ra khỏi miệng.

Advertisement
';
Advertisement