Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

"Xăng? Sao em có ngửi thấy gì đâu?" Tô Duy ngơ ngác.

 

"Chị đi xem chút, cậu đừng chạy lung tung, đợi ở trong đại sảnh đi." Lâu Doanh vừa nói vừa đi đến phía phòng nghỉ.

 

Càng đi xa, mùi xăng lại càng nhạt bớt.

 

Chẳng lẽ đi sai hướng mất rồi?

 

Tô Duy nhìn Lâu Doanh vội vã rời đi, đưa tay mình lên ngửi ngửi rồi bước vào phòng vệ sinh.

 

Lâu Doanh gõ cửa phòng nghỉ, Tô Yên nghi ngờ hỏi: "Lâu Doanh, sao vậy?"

 

"Em thấy hình như có gì đó không ổn. Chị, bên chị có gì bất thường không?"

 

"Không." Tô Yên vẫn luôn ở trong phòng nghỉ với Lệ Uyển.

 

"Chẳng lẽ em nghĩ nhiều rồi?" Lâu Doanh kiểm tra quanh phòng, nói: "Chị, sao chị không để em đóng giả chị cho, lỡ có xảy ra chuyện gì cũng không quá rủi ro. Vừa rồi em ngửi thấy mùi xăng, trong khách sạn làm sao có xăng được? Em lo có điều nguy hiểm."

 

"Không được." Tô Yên sẽ không để Lâu Doanh mạo hiểm lần này nữa: "Lâu Doanh, em đừng lo, không sao cả, trong ngoài khách sạn đều là người của chúng ta, sẽ ổn thôi mà. Đúng rồi, em ngửi thấy mùi xăng ở đâu? Không lẽ có kẻ muốn phóng hỏa? Hoặc là…"

 

Từ xăng dễ làm người ta liên tưởng đến hai chữ phóng hỏa nhất.

 

Lệ Uyển nghe mà loạn cả óc: “Tiểu Yên, có chuyện gì vậy? Cái gì mà rủi ro gì, rồi xăng dầu phóng hỏa? Có người đang cố gây rối trong lễ cưới hả?"

 

“Mẹ, không có chuyện gì đâu, mẹ đến đại sảnh đi." Tô Yên không muốn nhiều lời kẻo Lệ Uyển lại lo lắng.

 

"Có chuyện gì mà phải giấu cả mẹ?" Lệ Uyển không vui lắm: "Tiểu Yên, mẹ nhìn ra được lễ cưới ngày hôm nay không bình thường lắm."

 

Ban nãy Lệ Uyển đi ngang qua đại sảnh, vẻ mặt của những người được gọi là "khách" trong đại sảnh đều không được tự nhiên, trông họ chẳng giống đến đây để ăn tiệc cưới gì cả.

 

Dưới sự chất vấn của Lệ Uyển, Tô Yên không còn lựa chọn nào khác ngoài nói ra mục đích của lễ cưới này.

 

Lệ Uyển biết chuyện bèn nói: "Sao lại lấy chuyện chung thân đại sự như cưới hỏi này để đi bày trò đặt bẫy được? Làm xằng làm bậy."

 

Tô Yên khẳng định chắc nịch: "Mẹ chồng đối xử với con như con gái ruột của bà ấy, con tuyệt đối không đời nào để kẻ giết bà ấy được nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."

 

Lệ Uyển thở dài một hơi, mồm thì nói không đồng ý, nhưng bà ấy vẫn phối hợp với Tô Yên đi vào đại sảnh.

 

Nhưng đây chỉ là lời nói mặt ngoài của Tô Yên. Hiểu con không ai bằng mẹ, biết con gái mình có thể sẽ gặp nguy hiểm, Lệ Uyển sao nỡ buông tay mặc kệ. Thế nhưng bà ấy cũng biết tính tình Tô Yên cứng đầu ngang ngửa mình, nên mới đành rời đi trước.

 

Lâu Doanh và Bạch Phi Minh đều không ở trong phòng nghỉ cùng Tô Yên. Lâu Doanh đang ngồi phòng đối diện với phòng nghỉ, theo dõi động tĩnh trên hành lang và bên phòng Tô Yên mọi lúc qua mắt mèo.

 

Bạch Phi Minh thì lại ở trong một căn phòng tầng trên của phòng nghỉ để ngăn không cho bất cứ kẻ nào lẻn vào phòng nghỉ qua đường cửa sổ.

Advertisement
';
Advertisement