Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam (Truyện full)

Tô Yên ở trên giường quay qua quay lại, được một chút đã ngủ say rồi.
Nửa đêm trời đổ mưa.
Tô Yên nghe ngoài cửa sổ có tiếng mưa, quên đóng cửa sổ, mưa tạt vào, gió lạnh lùa vào trong, cô đứng dậy đi đóng cửa sổ, đột nhiên liếc nhìn thấy tầng dưới ở cách đó không xa chợt thoáng lên một tia sáng..
Đó là ánh sáng của đèn pin.
Đánh giá về hình dáng, đó có vẻ là La Hiện Đình.
La Hiện Đình lén lén lút lút đi tòa nhà, mặc dù trong lòng Tô Yên rất tò mò, nhưng cô cũng không ra ngoài xem thử.
Đây cũng không phải là nơi mà cô có thể tùy tiện đi lại.
Mãi đến ngày hôm sau, Tô Yên mới biết đã xảy ra chuyện.
Thi thể của La Hiện Đình được người ta phát hiện trong hồ nước trên thao trường.
Một người đàn ông đẹp như vậy, một mạng sống cứ như vậy đã mất rồi.
Tô Yên kinh ngạc chạy đến thao trường xem, xung quanh thao trường có rất nhiều người, thi thể của La Hiện Đình được trục vớt đặt lên rồi đặt trên mặt đất, phủ một tấm vải trắng, rồi nhanh chóng được khiêng đi.
Trong đám đông có người đang nhỏ giọng xì xào.
“Nghe nói đêm qua La Hiện Đình đã đi giết đại ca Hắc Ưng, nên mới xảy ra chuyện đấy.”
“Làm sao một kẻ nhút nhát như vậy lại có đủ dũng khí để giết Hắc Ưng được chứ.”
“Tôi e rằng người này vào đây là có mưu đồ khác.”
Chuyện này thật bất ngờ, còn lý do thì rất... khiên cưỡng.
Tô Yên nhận thấy Lục Cận Phong cũng đang ở bên ngoài đám đông, cô đưa mắt hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Lục Cận Phong lắc đầu với Tô Yên, ra hiệu cô đừng quan tâm đến.
Huấn luyện viên đến, sơ tán mọi người đi, Lưu Dịch đi tới trước mặt Tô Yên: “Cô Tô, đại ca đang chờ cô cùng nhau ăn sáng.”
Nghe nói Hắc Ưng lại tìm cô, Tô Yên cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Buổi sáng lần này không ở trong phòng, mà là trong nhà ăn.
Khi Tô Yên đến, quả nhiên Hắc Ưng đã đợi sẵn.

Vẫn đeo mặt nạ, mặc một đồ đen.
“Hắc Ưng, anh có gì không thể gặp người khác à? Đi đâu cũng phải đeo mặt nạ?”
“Cô Tô, ngồi xuống ăn sáng đi.” Hắc Ưng tránh né trọng điểm: “Đâu đều là những món cô thích.”
Tô Yên không có chút tâm trạng nào, cô lạnh lùng liếc nhìn bữa sáng trên bàn, hỏi: “Tại sao La Hiện Đình lại chết?”
Hắc Ưng nói: “Bị chết đuối, tôi đã cho người khám nghiệm tử thi. Là bị chết đuối. Đêm qua trời mưa và nước trong hồ cũng dâng cao, cộng với đường trơn trượt, ngã xuống hồ rồi chết đuối cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Nửa đêm qua tôi có nhìn thấy anh ta. Tôi đã tận mắt nhìn thấy anh ta bước vào tòa nhà này. Trong tòa nhà này chỉ có anh và tôi ở. La Hiện Đình nhắm vào anh, vì vậy anh đã giết anh ta.”
“Chỉ là một người không quan trọng mà thôi, chết thì cũng đã chết rồi. Cô Tô, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến khẩu vị của cô.”
Giọng điệu của Hắc Ưng hoàn toàn thờ ơ, một mạng sống, chết thì chết thôi.
“Hắc Ưng.”
Trong lòng Tô Yên tức giận, vươn tay bắt lấy cánh tay trái của Hắc Ưng, nhưng khi tay cô vừa chạm vào thì cả người cô đã sững sờ.
Cánh tay trái của Hắc Ưng... là giả!

Advertisement
';
Advertisement