Long thần tại đô - Diệp Phàm – Truyện full tác giả: Tuyết Bay Tháng Tám

Diệp Phàm đến trước mộ của Dương Thần, nhìn tên Dương Thần trên tấm bia, ánh mắt anh mơ hồ chìm vào kí ức.

Hai bố con Dương Phong và Dương Khiết Như chỉ lẳng lặng đứng từ xa chờ, để mặc Diệp Phàm.

Một lúc lâu sau Diệp Phàm mới định thần lại, giọng anh kiên quyết, thì thầm nói: “Anh Thần, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ thay nhà họ Dương đòi lại công đạo, nhất định sẽ đích thân giết tên hung thủ thật sự đã giết anh.”

Nói xong Diệp Phàm quay lưng rời đi, anh cùng với Dương Phong và Dương Khiết Như trở về biệt thự.

Trên đường trở về, Dương Phong đã nói cho Diệp Phàm rất nhiều manh mối về việc nhà họ Dương bị giết ở Tinh Thành.

Mặc dù Dương Phong cũng không biết rõ về việc nhà họ Dương ở Tinh thành bị diệt, nhưng nghe Dương Phong nói vài tháng trước khi họ bị giết, Dương Thần nói với ông rất nhiều thứ, nhưng chẳng qua lúc đó Dương Phong không hề nghĩ đến việc nhà họ Dương sẽ chết.

Nhà họ Dương ở Tinh thành không hề thua kém Tương Nam bát đại gia tộc, thậm chí ngay cả nhà họ Trương của Tương Nam bát đại gia tộc gặp khó khăn cũng tìm đến nhà họ Dương xin giúp đỡ, có thể thấy được thế lực của nhà họ Dương lớn nhường nào.

Cơ bản có thể nói dù cho tám đại gia tộc có hợp lực lại, cũng không thể chắc rằng trong một đêm có thể diệt được nhà họ Dương.

“Tôi nhớ Thần thiếu gia lúc đó có nói cậu ấy thích một người phụ nữ, nhưng người phụ nữ đó tương lai sẽ mang đến tai họa diệt tộc cho nhà họ Dương, trong lòng cậu ấy hết sức rối bời.” Dương Phong nói với Diệp Phàm những lời Dương Thần đã nói với ông.


“Phụ nữ? Là ai?”

Diệp Phàm cau mày đầy nghi hoặc.

Anh đã điều tra rất nhiều manh mối về việc nhà họ Dương ở Tinh Thành bị giết, nhưng không có cái nào liên quan đến việc Dương Thần thích một người phụ nữ.

Hơn nữa theo như những gì Dương Phong nói thì người phụ nữ đó có liên quan rất lớn đến việc nhà họ Dương bị giết.

“Tôi cũng không rõ, Thần thiếu gia không nói cho tôi biết, hơn nữa lúc đó tôi cũng không để tâm cho lắm, bởi vì tôi không bao giờ nghĩ rằng lại có một thế lực nào đó có thể lật đổ nhà họ Dương, huống hồ chi chỉ là một người phụ nữ.” Dương Phong lắc đầu, nói: “Lúc đó trong lòng Dương thiếu gia vô cùng khó xử và đau khổ.”

Lúc này Dương Khiết Như hắng giọng nói: “Tôi, tôi biết một chút.”

“Ồ.” Diệp Phàm có chút bất ngờ, vội vàng hỏi: “Người phụ nữ đó là ai?”

“Mộ Dung Mộng Dao.” Dương Khiết Như nói.

“Mộ Dung Mộng Dao?” Đồng tử Diệp Phàm nhíu lại, ngạc nhiên hỏi: “Cái tên này có chút quen thuộc!”

“Cô ta là minh tinh nổi tiếng nhất ở Tương Nam chúng tôi.” Dương Khiết Như nói: “Có một lần tôi đến Tương Nam thì thấy anh Thần và cô ta ở riêng với nhau...”

Nghe xong những gì Dương Khiết Như nói, ánh mắt Diệp Phàm nheo lại, sau một hồi suy nghĩ, anh nói với Dương Phong và Dương Khiết Như: “Chú Dương, Tiểu Như, cám ơn vì những manh mối ngày hôm nay, mấy ngày này hai người cứ tạm sống ở chỗ tôi đi.”



“Không không không, cái này, cài này không thể!” Dương Phong huơ tay.

“Chú Dương, không cần khách khí với tôi như thế, hơn nữa sau sự việc ngày hôm nay, có lẽ thân phận của hai người đã bị bại lộ, thời gian này rất có khả năng hai người sẽ gặp nguy hiểm, nếu như ở chỗ tôi, tôi có thể chăm sóc hai người.” Diệp Phàm nói: “Nếu như hai người có mệnh hệ gì, làm sao tôi có thể đối mặt với anh Thần đây?”

“Cái này... được, được thôi!”

Dương Phong do dự một lúc liền đồng ý sống ở đây.

Ông ấy cũng đã có tuổi, nên cũng không quan tâm đến an nguy của bản thân, nhưng ông không muốn Dương Khiết Như xảy ra chuyện.

Hơn nữa lúc đầu Dương Thần cũng đã nói với ông Diệp Phàm là một người đáng tin cậy. Sống với Diệp Phàm ông không cần phải lo lắng bất cứ việc gì.

Sau khi sắp xếp xong xuôi cho Dương Phong và Dương Khiết Như, Diệp Phàm mới quay về phòng nghỉ ngơi.

Anh ngồi trên giường, đem những tin tức lấy được từ Dương Phong và Dương Khiết Như sắp xếp lại, tỉ mỉ suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại gọi cho Hàn Lôi.

Chẳng mấy chốc đầu dây bên kia đã nhấc máy.

“Diệp tiên sinh, có chuyện gì sao?” Giọng của Hàn Lôi vọng ra từ điện thoại.

“Tôi muốn có tất cả thông tin và tư liệu về Mộ Dung Mộng Dao.” Diệp Phàm nói thẳng thắn và dứt khoát.

“Được.” Hàn Lôi đáp lời.

Cúp máy xong, Diệp Phàm vừa định đi ngủ.

Nhưng tiếng chuông điện thoại lại đột nhiên vang lên.

Diệp Phàm nhìn ID người gọi, hóa ra đó là Linh Lung, anh ngây ra một lúc rồi ấn nút trả lời.

Sau khi được kết nối, anh nghe thấy giọng Linh Lung từ đầu dây bên kia: “Diệp Phàm, mọi thứ bên em đã được giải quyết gần xong rồi.”

“Giải quyết xong đảng Địa Ngục rồi?”

“Ừm.”

“Có manh mối nào mới không?”

“Liên minh Ám Hắc.”

“Liên minh Ám Hắc?” Diệp Phàm cau mày, nghi ngờ hỏi: “Tại sao anh chưa từng nghe qua thế lực này?”



“Hiện tại không có nhiều tư liệu về thế lực này, chỉ biết rằng đảng Địa Ngục chịu sự khống chế của liên minh Ám Hắc, còn cái người tên Tu La Huyết Cung mà anh muốn kiếm hình như là một trong số thành viên của liên minh Ám Hắc.” Linh Lung nói.

“Ừm.” Diệp Phàm trầm tư một lúc rồi nói: “Em định khi nào đến Hoa Hạ?”

“Em đã đặt vé máy bay cho tuần sau.”

“Tốt!”

...

Vừa cúp máy, Diệp Phàm liền lăn ra ngủ.

Ngày hôm sau Diệp Phàm ăn sáng sớm hơn, sau khi gọi điện cho Hàn Lôi để tìm người chăm sóc cho Dương Phong và Dương Khiết Như xong, anh liền cùng Triệu Vũ rời đi.

Anh chuẩn bị đi tìm Mộ Dung Mộng Dao.

Theo như manh mối từ Dương Phong, ông ấy cho rằng Mộ Dung Mộng Dao có quan hệ mật thiết đến nhà họ Dương ở Tinh Thành, thậm chí cũng có khả năng cả nhà họ Dương bị giết bởi vì Mộ Dung Mộng Dao.

Có thể nói từ những manh mối của Diệp Phàm cho thấy, Mộ Dung Mộng Dao là một nhân vật rất quan trọng.

Vì thế anh mới vội vàng đi gặp Mộ Dung Mộng Dao.

Diệp Phàm ngồi sau xe xem qua một số tư liệu, chúng đều là thông tin của Mộ Dung Mộng Dao mà Hàn Lôi đưa cho anh.

Hàn Lôi làm việc rất có hiệu quả, Diệp Phàm muốn có thông tin về Mộ Dung Mộng Dao, chỉ trong một đêm anh liền có được, thông tin hết sức đầy đủ, có cả xuất thân của Mộ Dung Mộng Dao cũng như các hoạt động gần đây.

Nhưng sau khi Diệp Phàm xem xong nội dung, anh cau mày rồi ném tập tài liệu sang một bên.

“Mộ Dung Mộng Dao này quả không phải là một nhân vật tầm thường, chẳng trách trước đây tôi điều tra được nhiều manh mối như vậy lại không có cái nào liên quan đến cô ta.” Diệp Phàm tự lẩm bẩm nói: “Ngay cả những tư liệu về cô ta mà Hàn Lôi điều tra được, tất cả đều bị người khác nhúng tay vào.”

“Nhưng tôi lại có chút tò mò, không biết Mộ Dung Mộng Dao này là một người như thế nào.”


“Nhưng cho dù cô ta có là ai đi nữa, nếu như cô ta có liên quan đến việc nhà họ Dương bị giết, tôi cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc.”


Diệp Phàm là ai chứ?


Anh chỉ lướt qua vài trang liền phát hiện thông tin của Mộ Dung Mộng Dao là bịa đặt.


Một người có thể thay đổi thông tin của người khác chắc chắn không phải là một người tầm thường, huống hồ chi Mộ Dung Mộng Dao rõ ràng còn là nhân vật mấu chốt liên quan đến việc nhà họ Dương ở Tinh Thành bị giết, nhưng khi Diệp Phàm điều tra việc này lại không hề phát hiện ra cô ta, điều này cho thấy Mộ Dung Mộng Dao đã che giấu rất kỹ thân phận.

Advertisement
';
Advertisement