Đừng nói là ba chiêu, dù có dùng đến ba mươi chiêu, ba trăm chiêu thì phải mất hơn một canh giờ đánh nhau mới có thể phân cao thấp với đối thủ như Dương Hạo, ba chiêu làm sao mà đủ?  

 

Tạ Anh Quân trầm giọng nói: “Không ngờ tu vi của ngươi đã mạnh đến mức này, có thể gặp được đối thủ như người là điều ta mong muốn, nhưng mong ngươi có thể đỡ được một quyền tiếp theo của ta, quyền Đại Nhật Thần”.  

 

Mặc dù cũng là “quyền Đại Nhật Thần” nhưng sức mạnh mà hắn muốn, uy lực của đòn tấn công lại khác hẳn chiêu trước đó, tung ra một quyền tạo ra một vòng Kim Dương chói mắt bao phủ lấy Dương Hạo trong luồng sáng, khắp nơi đều là tiếng nổ, vô số sóng khí cuộn trào khiến không gian xung quanh đều rung chuyển dữ dội.  

 

Dương Hạo không hề hoảng sợ, y triển khai phong chi đại đạo, vẫn là Chấn Thiên Chỉ, điểm vào không trung, khí thế đó đạt đến đỉnh cao, phát ra tiếng nổ lớn, không gian xung quanh đều rung chuyển đến mức sụp đổ.   

 

“Tạ Anh Quân, xem ra sức mạnh của ngươi không mạnh như ngươi nghĩ, xem ra vẫn phải dùng thêm một thanh đao”, Dương Hạo bật cười chậm rãi đáp xuống.  

 

Mình đã sử dụng hết sức mà vẫn bị tên này đỡ được, hơn nữa nhìn dáng vẻ thoải mái và tùy ý của tên này dường như vẫn chưa dùng hết sức lực, lẽ nào Thiên Quân lục trọng của y lại mạnh hơn Thiên Quân viên mãn mình, điều này khiến Tạ Anh Quân lộ ra vẻ kinh ngạc.  

 

“Dương Hạo, ngươi khiến ta nhìn bằng con mắt khác, U Băng Chi Trảo”, lúc này Tạ Anh Quân nào dám xem nhẹ nữa, hét lớn một tiếng, sau đó bóng móng vuốt xuất hiện đầy trời, khắp nơi đều có tiếng động tấn công toàn diện về phía Dương Hạo.  

 

Ánh mắt Dương Hạo hiện lên vẻ nghiêm túc, cơ thể y hơi động đậy nhưng vẫn là đòn tấn công như thế, điểm nhẹ vào không trung. Mặc dù vẫn là Chấn Thiên Chỉ nhưng xuất chiêu lại vi diệu hơn, những nơi y xuất chiêu tạo ra dây xích thần trật tự, lúc thì tách ra lúc thì nối lại, ngược lại làm rung chuyển từng làn sóng khí thực chất đáng sợ, không thể miêu tả được uy lực của nó bằng ngôn từ.   

 

“Tiêu rồi, thực lực của Dương Hạo lại mạnh như thế, đây là đại đạo gì, tại sao ta không thể đỡ được?”, dù là Tạ Anh Quân cũng cảm thấy hoảng sợ.  

 

Thật ra đây là công pháp Dương Hạo vừa lĩnh hội đã được y sử dụng vào trong Chấn Thiên Chỉ.  

 

Khi Tử Thần Kiếm tự động tấn công, Dương Hạo phát hiện ra Tử Thần Kiếm sử dụng sức mạnh quy tắc ngược, đòn tấn công trước giờ đều chú trọng vào khí thế, khí thế chồng từng lớp và dĩ nhiên y lực sẽ mạnh hơn.  

 

Thế giới rộng lớn, các thiên tài tu luyện ở từng cấp bậc đều cố gắng vắt óc tạo ra công pháp mạnh hoặc công pháp nặng như đá, công pháp có tốc độ thần tốc vì muốn chế ngự đối phương về công pháp, có rất nhiều loại công pháp, có thể nói là vô tận.   

 

Nhưng muốn phát huy uy lực lớn nhất của bất kỳ công pháp nào cũng đều tuân theo nguyên tắc chồng từng lớp, để thông qua sự liên kết liên tục, khí thế được đẩy lên từng lớp, uy lực của công pháp cũng tăng lên.   

Phương thức tấn công hiện tại của Dương Hạo có thể nói là trái với lẽ thường.  

 

Đòn tấn công bằng ngón tay của y không liên tục, sự rung chuyển được hình thành sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đến uy lực của công pháp, cũng sẽ khiến lực tấn công không đồng nhất nhưng uy lực tấn công ngón tay của Dương Hạo lại không hề yếu đi mà ngược lại còn mạnh hơn, nguyên nhân là gì?  

 

Hóa ra trước khi nhìn thấy Tử Thần Kiếm tung ra đòn tấn công này, Dương Hạo cũng tuân theo quy tắc, không muốn thay đổi.   

Advertisement
';
Advertisement