Tạ Anh Quân lại bò dậy lần nữa, hắn ngậm chặt miệng mình, căm hờn nhìn Thu Nhi đợi đòn cuối cùng của Thu Nhi.  

 

Thu Nhi cười nói: “Không ngờ ngươi lại còn là một người chịu đựng như thế, khiến ta rất bất ngờ, nếu ngươi có thể chịu được đau đớn tiếp theo đây thì ta sẽ rất bội phục ngươi”.  

 

Thấy ánh mắt Thu Nhi lộ vẻ nguy hiểm khiến Tạ Anh Quân cảm thấy hơi sợ, hắn thầm hối hận, mình không nên có phản ứng dữ dội ra mặt, thế chẳng phải khiến nha đầu này đánh chết mình sao?  

 

“Đòn tiếp theo ta có thể cho ngươi một lựa chọn, để ta ra tay trước hay là ngươi?”, Thu Nhi cười nói.  

 

“Cô, cô muốn làm gì?”, Tạ Anh Quân cảm thấy không ổn, hoảng sợ nhìn Thu Nhi nói.  

 

“Ha ha, vừa rồi ngươi lại dám vô lễ với ta thì ta muốn ngươi gặp báo ứng, việc mà ta muốn ngươi làm là…”, cũng không biết Thu Nhi có ý đồ gì, dùng lực tâm thần truyền lời mình muốn nói cho Tạ Anh Quân.  

 

“Cô ta đang làm cái quái gì thế? Tại sao sắc mặt Tạ Anh Quân lại khó coi và sợ hãi đến vậy?”, Dương Hạo cảm thấy khác tò mò, y biết Thu Nhi còn một đòn nữa, vậy cô ta muốn đánh vào đâu mà lại khiến Tạ Anh Quân lộ ra vẻ mặt như thế? Ánh mắt Dương Hạo bỗng nhìn xuống thân dưới Tạ Anh Quân, trùng hợp Tạ Anh Quân không tự chủ lấy hai tay bảo vệ nơi đó.  

 

“Vãi chưởng, cô gái này dám làm thật!”, Dương Hạo cũng giật mình, xem ra mình đã đoán đúng rồi, đắc tội với đàn ông chứ không thể đắc tội với phụ nữ, đắc tội với phụ nữ cũng đừng đắc tội với Thu Nhi, đây quả thật là chuyện còn đau đớn hơn cả chết với đàn ông.  

 

Thu Nhi muốn đánh vào những bộ phận khác, Tạ Anh Quân vẫn có thể nhịn được, nhưng nơi này là huyết mạch của tất cả đàn ông, chưa từng nghe nói tu luyện kiểu này, nếu bị trúng một đòn roi da của Thu Nhi, liệu mình có còn được xem là đàn ông không?  

 

 

 

Đôi mắt Tạ Anh Quân khó khăn đảo quanh hốc mắt, bỗng quỳ phịch xuống trước mắt Thu Nhi, hoảng loạn nói: “Công chúa tha mạng, công chúa không thể, chuyện này không được”.  

 

Thu Nhi cười nói: “Tiếc là bây giờ đã muộn rồi, ngươi dám làm vậy với ta, huống hồ thứ này không cần vẫn tốt hơn, có cần ta đích thân ra tay không?”  

 

Tạ Anh Quân tuyệt vọng hoàn toàn, bây giờ hắn chỉ có một lựa chọn là tự mình ra tay hay để Thu Nhi ra tay.  

 

Hắn nghiến răng đột nhiên tuyệt vọng bật cười: “Được, hôm nay là ta đắc tội với công chúa, là ta đáng bị báo ứng, không cần công chúa ra tay, để tự ta làm”.  

 

Nói rồi ánh mắt Tạ Anh Quân lóe lên tia căm hận, một luồng sáng bắn ra khiến Tạ Anh Quân cảm thấy vô cùng đau đớn, máu chảy xuống từ đũng quần. Ngay lập tức máu ngừng chảy nhưng với đàn ông mà nói, Tạ Anh Quân đã bị một đòn nặng nhất. 

Vì bây giờ hắn đã không thể được xem là một người đàn ông nữa, đây là nỗi đau đớn nhất của đàn ông.  

 

Thu Nhi cũng không ngờ tên này lại quyết đoán như thế, giơ ngón cái lên cười nói: “Tốt, anh hùng lắm, Dương Hạo, ta nghĩ tha cho hắn đi”.  

 

Dương Hạo vội xua tay, không nhìn ánh mắt cay độc của Tạ Anh Quân, y biết chắc chắn Tạ Anh Quân sẽ cực kỳ hận mình và Thu Nhi, mình thì không quan tâm rồi nhưng Thu Nhi…  

 

Advertisement
';
Advertisement