Đến cả trái tim Dương Hạo cũng lạnh tái đi, nhỡ như bị Tạ Anh Quân nghe thấy rồi phát hiện thì phải làm sao?  

 

Ánh mắt Dương Hạo dán chặt vào người Tạ Anh Quân, cũng nhìn thấy Tạ Anh Quân đột nhiên dừng lại, y biết rằng Tạ Anh Quân nhất định là đã phát hiện ra chuyện khác thường, xem ra chỉ còn cách chiến đấu với Tạ Anh Quân thôi. Trong lòng y không khỏi cười khổ, sớm biết thế này thì đã xử lý quách tên này rồi để đỡ để lại rắc rối phía sau.  

 

Nhưng điều khiến Dương Hạo bất ngờ là Tạ Anh Quân không hề đi về phía y mà bay nhanh đi mất, dường như đã xảy ra chuyện gì đó rất lớn.  

 

Dương Hạo không khỏi kinh ngạc, đối với y mà nói đây đương nhiên là chuyện tốt rồi, y vội vàng vươn tay vào trong nhẫn không gian lấy rượu Cửu Viêm Thiên Dung ra, sau đó rót vào trong miệng.  

 

Từng vò từng vò liên tiếp… Không biết Dương Hạo đã uống bao lâu, y phát hiện ra cơ thể mình dường như đã khôi phục lại bình thường.  

 

“Xem ra loại rượu này thực sự có hiệu quả, nhưng như vậy thì tốn quá”, Dương Hạo cười khổ nhìn những vò rượu trên mặt đất, trong lòng không khỏi sửng sốt, vừa rồi y đã uống tận 17 vò!  

 

Vốn dĩ muốn từ từ sử dụng, không ngờ rằng riêng lần này đã dùng nhiều như vậy rồi, tốn kém quá!  

 

Cho dù thế nào, loại rượu này quả thực có tác dụng khắc chế hung khí trong cơ thể, cứu được bản thân y một lần. Nếu như không có nó, Dương Hạo thực sự đã mất đi lý trí, biến thành yêu thú rồi.  

 

Vẫn nên tìm được đám Hạo Nhất xong rồi tính tiếp, bọn họ nhất định là đang rất lo lắng rồi, nghĩ đến đây, Dương Hạo thi triển phong chi đại đạo, bay về phía đám người Hạo Nhất.  

 

Tạ Anh Quân vẫn chưa biết rằng hắn đã sơ ý bỏ qua một cơ hội tuyệt vời để giết chết Dương Hạo, hắn chỉ biết rằng Dương Hạo không còn ở đây nữa, nhanh chóng tới chỗ chiếc hồ, không khỏi kinh ngạc một phen.  

 

Bảo vật thuộc tính băng hàn đã biến mất! Lẽ nào đã bị Cao Minh Thu và Thu Nhi lấy đi rồi sao?  

 

Nghĩ đến đây, đầu tiên hắn tìm tới vương phủ của Cao Minh Thu, nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên là ở đây trống không không một bóng người.  

 

Trong lòng hắn không khỏi bồn chồn, nếu như không có cỏ Băng Lăng Vương, cho dù ra khỏi hoang nguyên đại vực cũng không thể tìm được bảo vật thuộc tính hàn băng quý giá nào nữa.  

 

Tạ Anh Quân đột nhiên nghĩ tới, thứ này liệu có phải sẽ có vật đồng sinh không, nếu như có thì nhất định là ở dưới hồ, vì vậy hắn ôm theo hi vọng tới đây, nhưng điều khiến hắn thất vọng là hắn vẫn không thể tìm được chút khí tức nào của bảo vật này.  

 

Trong lòng Tạ Anh Quân cảm thấy vô cùng thất vọng, đúng lúc này, Tạ Anh Quân đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, trong hồ này dường như không có ai. Hắn ngước mắt lên nhìn, quả nhiên cảm thấy điều kỳ lạ.  

Phù ấn mà Tạ Anh Quân đã luyện hóa quả thực rất mạnh mẽ, ở dưới nước có thể phát ra lực tâm thần tăng gấp đôi cảnh giới, trước đó không phát hiện ra Dương Hạo là do hắn không vận dụng mà thôi.  

 

Đó là vì hắn không thể nào ngờ được rằng kẻ thù của mình – Dương Hạo vẫn chưa rời đi, hơn nữa lại còn đang trên bờ vực nguy hiểm, nếu không sao có thể buông tha được.  

 

Nhưng bây giờ hắn bắt đầu nghi ngờ, phát hiện trong hồ dường như có thứ gì đó đang được che giấu, nhưng chỉ cần nhìn kỹ là có thể phát hiện ra những dao động.  

Advertisement
';
Advertisement