Thủ lĩnh áo trắng chậm rãi nói: "Thật ra, tuy rằng việc gia nhập Trọng Tài Chung Cực chúng tôi không dễ nghe, nhưng thật ra cũng khá tốt, so với việc ở trong gia tộc hạng hai thì tốt hơn nhiều. Tôi đề nghị cô cân nhắc kỹ hơn. Tuy nhiên, vì cô là người phụ nữ của Dương Hạo, tôi có thể cho cô một khoảng thời gian, nếu hai người đều vào tổ chức thì đều có lợi cả".  

 

Nghe thấy khả năng có thể hòa hoãn, điều này làm cho Thôi Tử Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cô ta quay lại với một đôi mắt sặc sỡ nói: "Chẳng lẽ các ngươi tìm Dương Hạo là để mời huynh ấy tham gia tổ chức của các ngươi à?"  

 

Đó là lần đầu tiên lãnh đạo mặc áo trắng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Thôi Tử Ngọc đột nhiên nói: "Đúng vậy, Dương Hạo đã được tổng bộ đánh giá cao, muốn hắn giữ vị trí quan trọng trong tổng bộ nên cô không cần lo lắng có chuyện gì sẽ xảy ra với hắn. Đương nhiên, nếu hắn không biết điều thì đừng trách tôi không khách khí, hắn đã giết hai người của tổ chức bên tôi rồi".  

 

Thôi Tử Ngọc kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ lời ngươi nói không phải là đùa à?"  

 

Thủ lĩnh áo trắng lạnh lùng nói: "Thôi Tử Ngọc, chú ý lời nói của cô. Không phải là cô là người phụ nữ của Dương Hạo thì có thể thích nói gì thì nói”.  

 

Thôi Tử Ngọc nghĩ thầm, dù có giải thích thế nào thì xem ra cô ta cũng không thể thoát khỏi danh hiệu nữ nhân của Dương Hạo, không biết tại sao, nhưng Thôi Tử Ngọc trong lòng cũng không tức giận lắm, mà lại có một cảm giác ấm áp.  

 

Ta vì Dương Hạo mà liều mạng, không biết kẻ tàn nhẫn này có nhớ tới ta không, nếu gặp lại huynh ấy, huynh ấy có kinh nhạc khi thấy ta không, huynh ấy sẽ không mau quên thế chứ?  

 

Thôi Tử Ngọc cười nói: "Dương Hạo đã trở thành đệ tử của Tam Kiếp Đại Đế rồi. Ngươi muốn huynh ấy thành người của Trọng Tài Chung Cực các ngươi sao, các ngươi nói xem có hài hước không?"  

 

“Dương Hạo là đệ tử của Tam Kiếp Đại Đế?”, mấy người đi theo Thôi Tử Ngọc nhìn thấy Trọng Tài Chung Cực đều rất căng thẳng, bởi vì bọn họ biết những Trọng Tài Chung Cực này không thể chọc vào.  

 

Hành tẩu giang hồ trong thế giới Phong Vũ, họ tất nhiên ý thức được có thể gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào, và dù có chết cũng phải có dũng khí đối mặt với nó.  

 

Nhưng đối với Trọng Tài Chung Cực, tốt hơn hết là nên tránh đi, những người này là những con dã thú vô hồn, đối đầu với họ không chỉ khiến bản thân phải trả giá bằng mạng sống mà ngay cả gia tộc cũng bị liên lụy.  

 

Chỉ khi nghe Thôi Tử Ngọc nói Dương Hạo thật ra là đệ tử của Tam Kiếp Đại Đế, mọi người mới sửng sốt, đột nhiên cảm thấy đi theo Thôi Tử Ngọc lần này không phải không có giá trị.  

Chẳng trách Dương Hạo lại khiến Thôi Tử Ngọc mê mẩn như vậy, hóa ra y là đệ tử của Tam Kiếp Đại Đế, nhưng làm sao một người cao quý như vậy lại quen biết Thôi Tử Ngọc?  

 

Tuy rằng đối với những người ái mộ, Thôi Tử Ngọc cũng là người cao quý, nhưng nào có thể so sánh với đệ tử của Tam Kiếp Đại Đế, một là ảo, một là thực.  

 

Thành phần của đội này hơi phức tạp, một số là người giúp việc thân tín của Thôi Tử Ngọc, một số là những người ngưỡng mộ Thôi Tử Ngọc, một số là vệ sĩ mà Thôi Tử Ngọc nhận được từ phụ thân Thôi Trường Thanh, và những người còn lại là những nhân tài có mối quan hệ tốt với Thôi Tử Ngọc, họ chỉ không phải là người ngưỡng mộ Thôi Tử Ngọc thôi.  

Advertisement
';
Advertisement