Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

Đột nhiên, xa xa truyền đến một tiếng nổ ầm ầm khiến cho Âm Vô Mệnh nhảy dựng lên, ông ta tự tin nói: “Huyền Hoa Tông bị mai phục rồi, đúng là một phát ăn ngay!”  

 

Lại Trùng không khỏi thầm nguyền rủa trong lòng, ai mà có thể ngờ được đám bọ xanh nhỏ bé kia lại có thể phát ra lực nổ lớn như vậy chứ? Đám Âm Ma này hóa thân thành đám bọ xanh, e là ai cũng không nhìn ra được sự nguy hiểm trong đó, bị mai phục thì có gì mà kỳ lạ?  

 

Nhưng đương nhiên hắn sẽ không nói ra những lời đó, còn cung kính nói: “Tất cả đều nhờ vào thủ đoạn tuyệt diệu của Âm Giáo Chủ, đúng là mã đáo thành công!”  

 

Âm Vô Mệnh cười rộ lên: “Đừng thấy danh tiếng của đám Huyền Hoa Tông này cũng lớn, lần này dám làm càn cũng phải uống nước rửa chân cho ta! Đi, chúng ta đi xem xem!”  

 

Âm Vô Mệnh ở phía trước, Lại Trùng theo sau, ngoài ra còn có gần trăm cao thủ của Du Thần Giáo và Âm Ma Môn, nhanh chóng bay tới đó.  

 

Bọn họ mới rời đi không bao lâu, một đám người theo ngay sau, đó chính là nhóm của Thôi Tử Ngọc, trong đó có khắc tinh khiến Du Thần Giáo và Âm Ma Môn đau đầu nhất, Cổ Phật nhất mạch và chung cực trọng tài!  

 

Nếu như bị Lại Trùng và Âm Vô Mệnh nhìn thấy, không biết là sắc mặt bọn họ sẽ đặc sắc đến mức nào!  

 

“Đại sư, vừa rồi ông có nghe thấy bọn họ nói gì không?”, Thôi Tử Ngọc khó hiểu hỏi Phổ Năng.  

 

Dưới sự chỉ huy của Phổ Năng, bọn họ đã dừng lại từ lâu, bây giờ không rõ tình hình địch, nhất định phải xử lý thận trọng, cũng may là có Thiên Quân đỉnh cấp Phổ Năng dẫn dắt, đương nhiên là tốt hơn nhiều so với Thôi Tử Ngọc.  

 

Không ai là cảm thấy không phục khi Phổ Năng dẫn đầu, Cổ Phật nhất mạch mặc dù ở phía Nam núi Phổ Độ nhưng danh tiếng vô cùng vang dội. Được mệnh danh là ba đại môn với núi Cổ La và điện Thiên Nhất, đây chính là danh xứng với thực!  

 

Mà Phổ Năng thân là Thiên Quân bát trọng, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đến cả Ngô Nhị là thủ lĩnh của chung cực trọng tài cũng không dám có một chút bất mãn nào với ông ta, điều này cho thấy vị đại sư này mạnh đến mức nào.  

 

Vì vậy, trong lòng mọi người đều ngầm thừa nhận rằng Phổ Năng chính là người lãnh đạo nhóm này.  

 

Thôi Tử Ngọc thì càng không cần phải nói, khoảng cách về thực lực đối với Phổ Năng chỉ là yếu tố phụ thôi, trong lòng cô ấy đương nhiên hiểu rằng thân phận của Phổ Năng đương nhiên sẽ không ở dưới sự chỉ huy của mình.  

 

Nếu như không phải vì Dương Hạo, tin rằng cho dù có quỳ xuống cầu xin Phổ Năng ở lại trong nhóm này, ông ta cũng sẽ không đồng ý.  

 

Phổ Năng khẽ cười nói: “Bọn chúng muốn đối phó với Huyền Hoa Tông, chỉ là bọn họ tưởng rằng có thể một phát ăn ngay nhưng không ngờ rằng bản thân mới chính là con mồi, các ngươi nghe lệnh của ta, một khi ta đã muốn ai giết thì không được phép phản kháng, nếu không đừng trách lão nạp không nể mặt!”  

 

Mọi người đều cười chứ không đáp, ánh mắt không khỏi nhìn về phía đám người chung cực trọng tài, biết rõ Phổ Năng đang nói bọn họ.  

Ngô Nhị thậm chí còn không dám hừ một tiếng, nếu như là người khác nói câu này, Ngô Nhị kiêu ngạo bất trị làm sao có thể phục được, nhưng bây giờ Phổ Năng thầm ám chỉ bản thân, sắc mặt của hắn mặc dù rất khó coi nhưng không dám lộ ra chút phản kháng nào.  

 

Huyền Hoa Tông lúc này quả thực đang gặp nguy hiểm, bọn họ không ngờ rằng lại bị ‘bọ’ tập kích!  

 

Nếu Huyền Hoa Tông đã tới đây để trợ giúp Thiên Thành đối phó với Kiếm Đạo Tông đương nhiên sẽ phái hết binh lính tinh nhuệ, bao gồm cả đại trưởng lão Trương Quỳnh, nhị trưởng lão Trương Hâm và đội quân Thiên Quân gần một trăm người, thực lực rất mạnh.  

Advertisement
';
Advertisement