Thế giới Phong Vũ xem trọng nhất chính là tính mạng, cho dù là kẻ thù, nếu đối phương có thể lấy mạng đền mạng, vậy là được rồi. Thường thì sẽ không đến mức phanh thây người ta. Nhưng Ác Linh Đảo và Âm Ma Môn đã phạm vào giới hạn mà loài người ở thế giới Phong Vũ ngầm thừa nhận này.  

 

Ác Linh Đảo điều khiển linh tính trong thi thể, khiến nó đứng dậy trở lại, trở thành cương thi. Như vậy có thể khiến cương thi làm việc cho bọn chúng, không quan tâm nhưng tu sĩ đã chết này là người ở đâu, cho dù từng là người thân máu mủ ruột rà cũng không nương tay!   

 

Mà cách làm của Âm Ma Môn cũng tương tự, bọn chúng cũng dùng các thi thể đã chết, nhưng là những thi thể chết dưới nước.

 

 

Đừng thấy vạn năm gần đây loài người của thế giới Phong Vũ và Hải Tộc, Hồ Tộc không bùng nổ mâu thuẫn, nhưng một vạn năm trước, xung đột giữa hai bên không hề nhỏ chút nào, vì vậy số lượng người chết dưới nước vô cùng nhiều.  

 

Ai cũng đều biết, thế giới Phong Vũ thịnh cực nhi suy, vốn dĩ có những cường giả mạnh mẽ như Cổ Đế, số lượng Đại Đế cũng mấy chục người, thực lực của tu giả vạn năm trước đây mạnh hơn tu giả hiện giờ gấp nhiều lần, những cường giả mất mạng trong trận xung đột với Hải Tộc Hồ Tộc đương nhiên cũng rất mạnh.  

 

Âm Ma Môn đã nhìn trúng điểm này, cách làm của bọn chúng là dựa vào pháp bảo tà ác để thu hút những thi thể cổ lão, luyện chế tinh khí trong cơ thể bọn họ, khiến cho những tinh khí thực chất này hóa thành bọ xanh – Âm Ma!  

 

Chỉ cần khống chế được Âm Ma, khiến Âm Ma làm việc cho mình, một tiếng nổ lớn, tu vi trước đây của những thi thể đã trải qua luyện hóa lập tức bùng nổ ra, Ứng Tử Hùng và những đệ tử tinh anh của Huyền Hoa Tông chính là chết thảm trước thủ đoạn này.  

 

Vì vậy cả Âm Ma Môn và Ác Linh Đảo đã phạm vào điều cấm kỵ của thế giới Phong Vũ, khiến cho giới tu giả vô cùng phẫn nộ. Bọn họ cực kỳ căm ghét hai thế lực này, nếu không vì sao Âm Ma Môn và Ác Linh Đảo lại cứ phải ở lì trong núi Phổ Độ không dám thò mặt ra ngoài.  

 

Mà việc hai thế lực hắc ám này được xếp trong hàng ngũ thế lực hạng nhất dưới trướng đế viện, đương nhiên sự căm ghét của quần chúng lại càng tăng lên cao.  

 

Lần này Âm Ma Môn đã chuẩn bị sẵn tâm lí xem liệu Phùng Thành có mở cửa đón nhận bọn họ hay không, một mặt đồng ý giúp sức cho Kiếm Đạo Tông, một mặt khác cũng dự định xem xét các thế lực lớn khác trong thế giới Phong Vũ.  

 

Mà bây giờ Âm Ma Môn không cần sự giúp đỡ của Du Thần Giáo, bọn họ đã giết được phần lớn tinh anh của Huyền Hoa Tông rồi, khiến cho trong lòng Âm Vô Mệnh vui ngoài mong đợi.  

Bằng cách này, không cần phải gia nhập vào dưới trướng Phùng Đế, dựa vào thực lực của Âm Ma Môn hoàn toàn có thể chém giết tứ phương, chiếm lĩnh một vị thế quan trọng trong thế giới Phong Vũ.  

 

Âm Vô Mệnh tràn đầy đắc ý, phá lên cười, âm thanh khó chịu như hàng nghìn con quạ đang kêu vậy, sớm đã quên mất khắc tinh Cổ Phật nhất mạch của mình, cảm thấy cho dù là điện Thiên Nhất – thế lực được mệnh danh là lớn nhất dưới trướng Đế viện cũng chưa chắc là đối thủ của mình!  

 

Sự ngông cuồng của Âm Vô Mệnh lần này khiến cho ông ta bỏ quên mất tác dụng của Du Thần Giáo, Lại Trùng ở bên cạnh quan sát sắc mặt, thấy cực kỳ khó chịu.  

Advertisement
';
Advertisement