Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Vạn Thế Ma Khí quyết cũng mạnh thật, ngay cả linh khí trận cơ của trận pháp ảo cũng bị nó nuốt chửng. Nhưng trận cơ của trận pháp ảo này rất mạnh, dù đã mỏng đi không ít nhưng vẫn có thể cách ra từng không gian, cường giả bố trí trận pháp ảo này chắc chắn phải có cảnh giới cao hơn Dương Hạo rất nhiều.  

 

Ma khí cảnh giới Ngân Linh bước bốn ngày càng vững chắc, Dương Hạo tu hành với tốc độ đáng sợ, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, ma khí trong đan điền đã được khoảng một nửa.  

 

“Vù vù!”, sức nuốt chửng khiến xung quanh phát ra từng tiếng gió rít gào khá đáng sợ, lớp mây trên trời dường như cũng che phủ một khoảng không ánh sáng màu đen.  

 

“Ầm ầm!”, trên bầu trời như thể có một con ma lớn thời xa xưa, mây đen cuồn cuộn như đang giơ nanh vuốt ra.  

 

Lúc này trong vài cây số của dãy núi Yêu Ma, rất nhiều đệ tử học viện Linh Không đều nhận ra sự khác thường của nơi này, nhiều người ngẩng đầu lên ngạc nhiên nhìn tầng mây màu đen ở phía đằng xa đó.  

 

“Động tĩnh lớn như thế chắc chắn là điềm báo kỳ tích xuất thế”, Tống Sơn cả người phát ra ánh sáng màu vàng nhìn đám mây màu đen đó nói.  

 

Hắn vẫy tay rồi dẫn theo các thành viên của tiểu đội Thần Chiến cấp tốc đi về khu vực đó.  

 

“Kỳ tích xuất hiện rồi, mau đến đó thôi”, một thanh niên anh tuấn nhìn đám mây cuồn cuộn, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ, sau đó dẫn theo cấp dưới ở đằng sau mình nhanh chóng chạy đến.  

 

“Xuất hiện hiện tượng lạ liên tiếp. Các huynh đệ, đi thôi!”, người thanh niên trông bề ngoài có vẻ rất trầm tĩnh dẫn theo một đám tu giả dưới trướng chạy đến khu vực đó…  

 

Từng nhóm đệ tử học viện Linh Không lần lượt chạy về hướng trận pháp ảo, lúc này Dương Hạo lại không hề cảm nhận được gì.  

 

Ma khí cuồn cuộn trong đan điền của cậu, cánh cửa cảnh giới bỗng mở ra. Trên cảnh giới Ngân Linh bước bốn là cảnh giới Kim Linh, bây giờ ngoài cơ thể Dương Hạo đã xuất hiện một tầng ánh sáng màu vàng nhạt.  

 

Ma khí màu đen và màu đỏ máu hòa lẫn vào nhau và có cả ánh sáng vàng đại diện cảnh giới, cơ thể Dương Hạo hệt như nhuộm một lớp màu đặc biệt, sáng chói.  

 

Dương Hạo đã tu luyện lĩnh hội được kiếm thuật nên linh hồn được thăng cấp rất nhanh, đã đạt đến ngưỡng cửa linh hồn cảnh giới Kim Linh rồi. Lúc này đột phá cảnh giới Kim Linh là chuyện đương nhiên.  

 

“Cảnh giới Kim Linh!”, một tiếng hét dài vang lên, ánh sáng màu trên người Dương Hạo lập tức dung hợp với ma khí, ba tầng ánh sáng hòa lẫn vào nhau.  

 

“Ầm!”, một lực công kích đã khiến Đỗ Diệu tránh ra đằng xa cũng bị văng ra ngoài, khí tức cuồng bạo lan tràn ra vài trăm mét.   

 

Đỗ Diệu nhếch nhác bò dậy, cả người đầy thương tích, vẻ mặt tỏ ra oan ức gần như sắp khóc đến nơi. Hắn đã tránh ra chỗ xa thế rồi mà không ngờ vẫn bị đánh trúng.  

 

Nhưng cảm thấy khổ là vậy, hắn lại không dám nói ra, chỉ thầm cảm thấy đau lòng.  

 

“Xoẹt!”, một ánh sáng đen lướt qua, sau đó Dương Hạo xuất hiện trước mặt Đỗ Diệu, cậu nhìn bộ dạng nhếch nhác của hắn không khỏi bật cười.  

 

“Không sao chứ? Vừa rồi đột phá nên không kiểm soát được năng lượng đó”, cậu hỏi.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement