Gương mặt Dương Hạo trở nên nghiêm nghị, sau đó mỉm cười đi về phía trước, mỗi một bước đi, sát khí trên người càng thêm nặng.  

 

“Dương huynh cứ để tôi!”, cậu vừa đi được vài bước, Đỗ Diệu phía sau liền bước lên nói.  

 

Mặt Đỗ Diệu đầy mụn, còn có một vết bớt đen dài, cộng thêm thân hình và khuôn mặt phụ nữ, khiến người ta không dám nhìn thẳng. Bây giờ hắn như quỷ dạ xoa vậy.   

 

Nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn, Dương Hạo cũng tránh né, gật đầu rồi lùi lại, chuẩn bị xem hắn đối phó với bốn tên cảnh giới Ngân Linh bước bốn như thế nào.  

 

Bây giờ Dương Hạo đang ở cảnh giới Kim Linh, cảm ứng linh khí mạnh hơn trước rất nhiều, cậu có thể lập tức nhận ra được tu vi của Đỗ Diệu là cảnh giới Ngân Linh bước ba đỉnh cao. Một chọi bốn, Dương Hạo không chắc chắn Đỗ Diệu có thể thắng.  

 

“Bốn tên nhãi ranh, ông đây sẽ chăm sóc các ngươi tử tế”, Đỗ Diệu nói bằng giọng cuồng dã, khuôn mặt cùng thân hình của phụ nữ khiến bốn người đối diện buồn nôn.  

 

“Cô ta thật ghê tởm, giết cô ta trước đi”, tên dẫn đầu nói với ba người phía sau.  

 

“Ta không đi đâu, bẩn tay ta lắm”.  

 

“Ta cũng không đi. Loại người này nhìn đã thấy buồn nôn, giết cô ta thật là bôi nhọ ta”.  

 

Người cuối cùng không nhịn được nói: “Lẽ nào muốn ta đi sao? Không được, ta cũng không đi. Các người buồn nôn, ta cũng sợ bẩn!”  

 

Bốn người đùn đẩy lẫn nhau, không hề phát hiện Đỗ Diệu đến gần, trên mặt lộ vẻ gian xảo, từng bước đi đến phía sau bốn người họ.  

 

“Được rồi đấy!”, trong mắt Đỗ Diệu lóe lên một tia lạnh lẽo, bóng dáng hóa thành một màn sáng màu đen, đạt tới cực hạn, khiến bốn người kia đều không kịp phản ứng.  

 

“Thần Hành Bộ, nhanh quá! Đỉnh cao nhập môn!”, Dương Hạo không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy tốc độ của Đỗ Diệu.  

 

Tài năng của anh chàng này thật kinh người. Thần Hành Bộ là do cậu truyền lại cho Đỗ Diệu. Xét về thời gian luyện tập, Đỗ Diệu tập ít hơn cậu, nhưng lại tiến bộ rất nhanh.  

 

“Không hay rồi!”  

 

“Cẩn thận!”, bốn người kia kinh hãi, lần lượt hét lớn.  

 

Nhưng tốc độ của Đỗ Diệu quá nhanh, bọn họ vừa kêu lên thì đã bị một sức mạnh kinh thiên động địa đánh tới.  

 

“Rầm!”, một tên mặt tái nhợt, người bay ra ngoài, máu tươi phun ra, hơi thở cũng yếu đi.  

 

Ăn một đòn đã bị thương nặng.  

 

Sau đó tốc độ của Đỗ Diệu lại tăng lên, trong nháy mắt tiếp cận một người khác, hai tay hợp lại cùng nhau tấn công một đòn.  

 

“Rầm!”, Đỗ Diệu đánh hết đòn này đến đòn khác, vô cùng hung hãn, hơn nữa tốc độ cũng cực nhanh, khiến ba người còn lại không kịp phản ứng.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement