Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Dương Hạo suy nghĩ một chút, rồi cậu liền sà từ trên cây xuống. Giơ tay lên, một đạo kiếm quang ngay lập tức chém xuống.  

 

“Bùm!”, một người trong bảy người kia đấm mạnh vào kiếm quang cậu, linh khí mạnh mẽ lập tức phá tan kiếm quang của cậu.  

 

“Tiểu tử, muốn chết à?”, người đàn ông trung niên lạnh lùng nói với Dương Hạo.  

 

Nở nụ cười nhẹ, Dương Hạo nhìn về phía đồng môn sắp đuổi kịp phía sau mình, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông trung niên nói: "Vị bằng hữu này, nếu có chuyện gì thì nói cho rõ ràng, tại sao lại chạy thế? Như này đi, khi nào vị sư huynh kia đuổi kịp thì chúng ta giảng hòa, được chứ?"  

 

Nhìn nụ cười vô hại trên mặt, cùng với mấy câu nói thản nhiên của cậu, vẻ mặt tên trung niên càng thêm u ám, sát khí trực tiếp bao trùm lấy Dương Hạo.  

 

“Nếu ngươi đã muốn chết, thì ta sẽ chiều. Các huynh đệ, loại bỏ chướng ngại”, tên trung niên rống lên, sau đó bảy người lập tức vây quanh Dương Hạo.  

 

“Sư đệ, cẩn thận một chút, bọn chúng không yếu đâu, hơn nữa còn rất giỏi hợp chiến, đừng để bọn chúng bao vây”, thanh niên phía sau lớn tiếng cảnh cáo.  

 

Dương Hạo vẫn cười, sau đó từ từ giơ tay nắm lấy chuôi kiếm Hỏa Nha sau lưng.  

 

Đòn tấn công vừa rồi của cậu chỉ là kiếm ý thôi. Bây giờ, khi thanh kiếm thực sự được rút ra, kiếm ra mới kinh thiên động địa. Tia sáng đó vô cùng rực rỡ, nhưng cũng vô cùng khốc liệt.  

 

“Huyết Luyện Cửu Kiếm, Kiếm cửu!”, quát khẽ một tiếng, kiếm quang nhanh như chớp đột nhiên xuất hiện giữa bảy người. Nó trông không giống như một thanh kiếm thường, mà có kiếm ý bàng bạc.  

 

Ngay khi kiếm ra, người đàn ông trung niên vốn định tấn công Dương Hạo lập tức cảm nhận được độ sắc bén vô tận bao trùm lấy mình. Cái chết đang cận kề trong tầm tay.  

 

“Huyết mạch Kim Hổ!”, rầm một tiếng, sau lưng người đàn ông trung niên xuất hiện một con hổ khổng lồ màu vàng.  

 

Con hổ khổng lồ ngưng tụ thành thực thể lao về phía thân thể Dương Hạo. Uy thế ngút trời với khí chất tàn bạo chỉ có ở loài dã thú.  

 

“Diệt!”, Dương Hạo chỉ nói một chữ đơn giản. Sau đó bóng kiếm bay vút lên trời, Huyết Luyện Cửu Kiếm, giống như sấm sét từ trên trời rơi xuống, trực tiếp chui vào trong cơ thể của con hổ vàng.  

 

“Xoẹt!”, một kiếm xé toạc trời đất xuyên qua cổ họng tên trung niên. Một tu giả bước ba cảnh giới Kim Linh đã bị tiêu diệt.  

 

Mặc dù huyết mạch của ông ta rất mạnh, nhưng sau khi Dương Hạo lĩnh ngộ được kiếm ý và Huyết Luyện Cửu Kiếm cùng Kiếm cửu, ông ta đã chẳng chịu nổi một đòn. Hơn nữa, Dương Hạo hiện tại cũng đã ở bước ba của cảnh giới Kim Linh.  

 

“Ta, không, không thể chết được”, giọng nói tên trung niên run rẩy, máu không ngừng trào ra từ cổ họng. Vết máu ở cổ họng ngày càng lớn cho đến khi cả đầu ông ta bay lên.  

 

“Phịch!”, đúng lúc này, thi thể rơi xuống đất, sáu tên tu giả cảnh giới Kim Linh kia kinh ngạc nhìn thanh niên tươi cười trước mặt.  

 

"Đi! Chạy đi! Chạy đi!" có người hét lên một tiếng, sau đó nhanh chóng phóng đi.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement