"Trọng lực gấp hai mươi lần, hòn đá này thực sự là một bảo vật. Tuy nhiên, nhục thân của tiểu tử này còn đáng sợ hơn”, Tông Lãng nói rồi chậm rãi lui ra ngoài.  

 

Một vào một ra, hắn không hề quấy rầy Dương Hạo. Nói cách khác, Dương Hạo hoàn toàn không phát hiện ra động tác của hắn. Đây là một loại khoảng cách, cho dù tâm lực và linh hồn của Dương Hạo đạt đến trình độ cực cao cũng không thể sánh được với Tông Lãng.  

 

“Liệu tên này có sáng chói hơn lão đại Liên Thiên không nhỉ?”, Tông Lãng nói, quay đầu và rời khỏi không gian Viêm Hỏa.  

 

Ở Thiên Quân Môn, nhiều người không biết thân phận của Tông Lãng. Hắn là nhị đệ tử của Thiên Quân Môn, và trên hắn, chỉ có Liên Thiên của năm đó.  

 

Ba tháng sau, lại năm tháng nữa trôi qua, Dương Hạo đã tu luyện trong không gian Viêm Hỏa gần nửa năm rồi.  

 

Lúc này, hỏa diễm quanh thân cậu vẫn như cũ, nhưng ánh sáng vàng đã trở nên rất mờ nhạt. Mặc dù hỏa diễm tấn công quanh thân cậu, nhưng cậu cũng không hề di chuyển.  

 

“Bùm!”, vào một khắc nào đó, trong cơ thể đột nhiên chấn động, sau đó từng tầng từng lớp ánh sáng vàng tỏa ra, cuối cùng ánh sáng màu vàng kia biến mất trong tích tắc.  

 

“Nhục thân Tử Phủ, cuối cùng cũng đột phá rồi!”, trên mặt mang theo nụ cười, Dương Hạo chậm rãi mở mắt ra, sau đó một tia sáng gần như màu lửa vụt qua.  

 

“Vù!”, cậu trở tay lấy ra một cái bình ngọc, một luồng năng lượng mạnh mẽ đột nhiên từ trong bình ngọc phát ra.  

 

Đan Chu Linh Thông Nguyên, đan dược cấp thuần nguyên. Nhìn viên đan dược trong tay, trong lòng Dương Hạo không khỏi nhói lên. Cậu đã ở cảnh giới Tiên Thiên nhập môn lâu quá rồi, đã đến thời điểm thăng cấp rồi.  

 

“Phù!”, sau khi nuốt chửng Đan Chu Linh Thông Nguyên, dược lực và năng lượng mạnh mẽ không ngừng tràn vào cơ thể.  

 

Dương Hạo đột nhiên cảm giác được thân thể tràn ngập năng lượng kia, dược lực tinh thuần trực tiếp hóa thành nguyên khí cảnh giới Tiên Thiên.  

 

“Ầm!”, trong cơ thể giống như một vòng xoáy, không ngừng nuốt lấy dược lực. Nhưng khi tiếp tục ngấu nghiến, luyện hóa, Dương Hạo đã phát hiện ra một vấn đề khiến cậu bị sốc.  

 

Thực lực của cậu đã đạt tới cảnh giới Tử Phủ, gân mạch khoáng đạt vô cùng. Sau khi dược lực cuồn cuộn chảy vào trong đó, nó đã mạnh hơn trước gấp nhiều lần.  

 

Nhưng tình huống này cũng có nhược điểm, đó là cảnh giới của cậu không thể dễ dàng đột phá như trước. Gân mạch bị mở rộng ra mấy chục lần, đan dược cường đại cùng năng lượng không thể trực tiếp lấp đầy.  

 

Trong khoảng một canh giờ, năng lượng cuồn cuộn trên người cậu nhanh chóng bị khuấy động mấy lần, sau đó cánh cửa cảnh giới bị phá vỡ.  

 

Cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành. Vừa mới thăng cấp cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành, tất cả sinh lực đều bị tiêu hao hết. Một viên đan Chu Linh Thông Nguyên đã giúp cậu thăng lên một cấp độ.  

 

“Năng lực cơ thể ta có vẻ mạnh hơn gấp mấy lần cảnh giới Tiên Thiên bình thường”, Dương Hạo không khỏi nở nụ cười, có chút chua xót, nhưng cũng có chút nhẹ nhõm.  

 

Tuy rằng khó thăng cảnh giới, nhưng cũng may thực lực của cậu cũng trở nên mạnh hơn.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement