Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 

 

 “Ầm!”, chỉ với một cú đấm, những cơ thể phân liệt của Lãnh Lăng đã bị đánh vỡ. Sau đó, tiếng động không ngừng vang lên, hàng nghìn bóng ma tan vỡ ngay lập tức. Trong nháy mắt chỉ còn lại năm trăm bóng ma mà thôi.  

 

“Lực lượng mạnh quá, 40% năng lượng của mình hoàn toàn không thể ngăn được một cú đấm của hắn!”, Lãnh Lăng không khỏi kinh ngạc, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.  

 

Một lực giảm mười hồi, lực lượng của Tôn Lập Dương rõ ràng đã đạt đến trình độ này. Cho dù năng lượng của cậu ta có mạnh, cơ thể phân liệt có nhiều thì cũng không thể ngăn được tên này.  

 

“Ầm!”, một cánh tay to lớn đập xuống, Tôn Lập Dương hung hăng giơ nắm đấm lên, đập vào cánh tay Ma Vương của Dương Hạo. Một lớn một nhỏ đập vào nhau.  

 

“Vụt!”, cơ thể cao hơn ba mươi thước của Ma Vương bị đánh bay trở lại. Sắc mặt Dương Hạo thay đổi rõ rệt, chân không ngừng lùi về phía sau gần mười thước.  

 

Sau khi hồi lại sự tê dại trên cánh tay Ma Vương, Dương Hạo không khỏi cảm thán: “Lực lượng của tên này quá mạnh, nếu lại gần, hoàn toàn không thể đánh bại được hắn”.  

 

Nghĩ đến đây, Dương Hạo triệu hồi Lãnh Lăng: “Lãnh Lăng, ngươi dồn toàn lực tấn công hắn, cho dù thế nếu cũng không thể để cho hắn chạy trốn”.  

 

Nói xong, tâm lực của cậu lập tức bộc phát. Đạt tới trình độ tâm lực viên mãn, ảnh hưởng rất lớn đối với Tôn Lập Dương. Dưới sự tấn công huyền diệu như vậy, Tôn Lập Dương đột nhiên cảm nhận được một thế giới hư ảo xuất hiện bên cạnh mình.  

 

“Ai cũng đừng hòng ảnh hưởng đến ta, ai cũng không được!”, tiếng gầm phát ra từ tận đáy lòng, ánh mắt Tôn Lập Dương hồi phục lại sự tỉnh táo sau quãng thời gian mê mị ngắn ngủi.  

 

Công kích tâm lực thất bại, Dương Hạo nghiến răng nghiến lợi. Sau đó trọng lực thiên huyễn trong tay, trọng lực tăng lên gấp trăm lần lập tức trấn áp Tôn Lập Dương.   

 

“Ầm!”, dưới trọng lực tăng lên gấp bội, Tôn Lập Dương vẫn tấn công mạnh mẽ, đánh nát cơ thể phân liệt của Lãnh Lăng. Dường như lực trọng lực gấp trăm lần này không có tác dụng gì đối với hắn cả.  

 

Ngược lại tốc độ của Lãnh Lăng đã chậm lại, phản ứng của cậu ta trước đòn tấn công của Tôn Lập Dương cũng trở nên chậm hơn.  

 

“Tên này mạnh quá. Dương Hạo, chúng ta như này không có tác dụng”, Lãnh Lăng hét lên, sau đó thu hồi lại tất cả cơ thể phân liệt, sắc mặt tái nhợt, lui lại phía sau.  

 

“Càng không được, ta càng phải huấn luyện hắn!”, Dương Hạo rống lên một tiếng, ma diễm phun ra từ trong miệng, xung quanh lập tức bốc cháy, sức nóng mãnh liệt lập tức nuốt chửng Tôn Lập Dương.  

 

“Thần Lực Kim Thân, bất tử bất diệt. Chút hỏa diễm này của ngươi có thể khiến ta bị thương sao?”, Tôn Lập Dương phá lên cười, âm thanh tràn đầy sự ngông cuồng.  

 

Sau đó hắn không ngừng tung nắm đấm vào ma diễm, làm rung chuyển không gian xung quanh. Mỗi lần tung ra một cú đấm, Dương Hạo chịu từng đợt áp lực của lực lượng, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt.  

 

Tôn Lập Dương, tôn này chỉ có tu vi cảnh giới Tử Phủ nguyên anh nhưng năng lượng lại vô biên, đối với cậu và Lãnh Lăng mà nói, muốn chiến thắng tên này quả thực rất khó, chứ đừng nói là muốn giết hắn.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement