Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh



 

Thời gian trôi qua, nháy mắt đã qua năm ngày. Về phía nhà họ Du, sau sự xuất hiện của sát thủ cấp Bạch của tổ chức Phán Quyết, gây tổn thương nặng cho một tu giả cấp Kim Linh, bọn họ đã trực tiếp thu hết người lại.  

 

Du Vĩ Hòa chết rồi thì thôi, nếu như cộng thêm một hai cao thủ cảnh giới Kim Linh nữa, đây đối với nhà họ Du mà nói là một tổn thất nặng nề.  

 

An yên, thành Thanh Viễn lại hồi phục lại sự an yên. Cho dù là nhà họ Du, nhà họ Triệu hay nhà họ Dương đều biết, không lâu sau thành Thanh Viễn lại sóng gió cuồn cuộn, khí tức chết chóc dường như đang từ từ tụ lại.   

 

Trong căn phòng của tiểu viện, Dương Hạo nhắm mắt tu luyện, trước mặt là hai loại đan dược thượng phẩm cấp phàm linh thanh linh đan và bổ linh đan, dược lực tràn ngập xung quanh.  

 

“Ầm!”, linh khí mạnh mẽ xung quanh cơ thể không ngừng dao động.  

 

Trong cơ thể Dương Hạo tỏa ra một nguồn dược lực cuồn cuộn, linh khí thuần túy liên tục dung hợp vào từng tấc trong tế bào và xương cốt của cậu.  

 

Mười hai mạch hợp nhất thành một mạch, linh khí ở đan dược của cậu đang không ngừng khuấy đảo và luyện hóa. Linh khí càng lúc càng ngưng tụ, càng lúc càng mạnh mẽ.  

 

“Công pháp đoạt linh quả thực rất mạnh”, Dương Hạo mở mắt, sau đó lấy ra hai viên đan dược, lại luyện hóa dược lực và linh khí.  

 

Sau hai ngày, uống hết hai mươi viên đan dược, tu vi cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới không.  

 

“Cảnh giới Ngân Linh”, thốt ra một tiếng, Dương Hạo nhanh chóng lấy ra một lọ đan dược, chính là tinh thạch hạ cấp Ngân Linh, bích ngọc đan.  

 

“Bùm!”, vừa mới nuốt bích ngọc đan xuống, Dương Hạo cảm nhận được một luồng dược lực hùng hậu bộc phát từ trong cơ thể, đan điền nhanh chóng phồng lên.  

 

“Đoạt linh”, hét lên một tiếng, sau đó dồn toàn lực vận hành công pháp. Linh khí trong đan điền của Dương Hạo đột nhiên tỏa ra một tia sáng màu bạc nhạt.  

 

Màu bạc càng lúc càng mạnh, sau đó nổ tung một tiếng. Linh khí màu trắng ban đầu đều đã biến thành ánh bạc, bước đầu tiên của cảnh giới Ngân Linh, uẩn khí.  

 

Sau khi suýt chết, cuối cùng Dương Hạo cũng vượt qua được cảnh giới ban đầu của mình.  

 

Mở mắt ra, trên mặt Dương Hạo lộ ra một nụ cười, cảnh giới Ngân Linh, cậu cuối cùng đã đột phá cấp phàm linh, đạt được tới cấp cao hơn.  

 

“Bước đầu tiên của cảnh giới Ngân Linh vẫn chưa đủ, tiếp tục”, hai mắt lóe sáng, Dương Hạo lại bắt đầu uống đan dược để tu luyện.  

 

Mười viên bích ngọc đan, mười viên cửu linh đan, mười viên bách thảo đan. Ba loại đan dược này đều là đan dược cấp Ngân Linh, đối với cậu hiện giờ, dược lực rất phù hợp…  

 

Đại điện nhà họ Du, một ông lão vẻ mặt ủ rũ ngồi ở chính giữa. Khí tức của ông ta dao động rất lớn, có vẻ như bị thương nặng.  

 

Người này lão tam Du Trấn, một trong số năm trưởng lão của nhà họ Du, ông ta đã bị thương nặng bởi sát thủ cấp bạch của tổ chức Phán Quyết ngày hôm đó, đến hôm nay vẫn chưa hồi phục lại.  

 

“Hoa Thăng”, Du Trấn nói với người đàn ông trung niên bên dưới: “Chuyện của tổ chức Phán Quyết không cần quan tâm nữa, con dặn dò các đệ tử của nhà họ Du ở học viện Linh Không, trừ khử mấy tên tiểu tử của nhà họ Dương cho ta trước”.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement