“Sao có thể? Truyền thừa của Huyết Hải Kiếm Quân bị hắn lấy mất rồi?”, trên bầu trời, từng đôi mắt tập trung lại, có khoảng hơn hai mươi đôi mắt.  

 

Những ánh mắt này đều nhìn thân ảnh trẻ tuổi đứng ở giữa sợi xích màu đỏ đó, trong mắt hiện lên vẻ tức giận và đố kị.  

 

Huyết Hải Kiếm Quân nổi tiếng lừng lẫy, mặc dù ông ta thất bại trong trận chiến ba mươi ngàn năm trước, nhưng danh tiếng của ông ta vẫn khiến các Thiên Quân trong giới vực ở thế giới Phong Vũ đều phải kiêng dè.  

 

Bây giờ chiến hạm Trấn Linh lại xuất hiện, những Thiên Quân này đều cảm thấy khiếp sợ.  

 

“Huyết Hải Kiếm Quân?”, Dương Hạo cười nhạo, sau đó câu nói tiếp theo của cậu khiến các Thiên Quân ở đó đều sinh ra sợ hãi.  

 

Cậu nói: “Không! Huyết Hải Kiếm Quân đã không còn nữa, bây giờ ông ta đã là Kiếm Đế, Huyết Hải Kiếm Đế”.  

 

“Cái gì?”  

 

“Kiếm Đế”.  

 

“Không thể nào, ông ta đã chết rồi”.  

 

“Này, ngươi đang hù dọa bọn ta à?”  

 

Các Thiên Quân đều lộ ra vẻ không thể tin được, thật ra họ không dám tin đây là sự thật, nếu là thế thì hôm nay không một ai trong số họ dám ra tay giành lấy chiến hạm Trấn Linh cả.  

 

“Ầm!”, con đường không gian vô tận tràn đầy năng lượng đáng sợ màu đen, một Thiên Quân đang chạy đến, sắc mặt lộ ra vẻ vui mừng.  

 

Khi biết món đồ trong tay tên cảnh giới Tử Phủ này là chiến hạm Trấn Linh, ông ta đã điều động từ chỗ của mình để lấy được chiếc chiến hạm nổi danh đó.  

 

Nhưng ngay sau đó ông ta bỗng chốc dừng lại, lộ ra vẻ do dự.  

 

“Huyết Hải Kiếm Đế! Kiếm Đế”, vị Thiên Quân cực mạnh này không khỏi lặp lại hai chữ Kiếm Đế đó mấy lần, cuối cùng quay đầu rời đi.  

 

“Huyết Hải Kiếm Đế?”, một Thiên Quân trên bầu trời cũng xoay người đi không muốn tranh giành nữa.  

 

“Bảo vật của Kiếm Đế, nếu ta muốn có nó thì chắc Thiên Quân gặp nguy hiểm tiếp theo chính là ta”, một Thiên Quân mặc áo vàng nói, sau đó xoay người chạy về chỗ của mình.  

 

Những Thiên Quân Môn này sau khi khiến tin chiến hạm Trấn Linh xuất hiện, chân thân của họ lập tức chạy ra khỏi chỗ hoặc tông môn của mình.  

 

Nhưng sau khi Dương Hạo nói ra bốn chữ Huyết Hải Kiếm Đế, họ đều lập tức quay về lại, Thiên Quân không dám làm phản lại uy lực của đại đế.  

 

“Hừ!”, cảm nhận được cảm giác nhìn lén biến mất, Dương Hạo nhìn một trăm ba mươi tám cao thủ cảnh giới Linh Kiếp bị giam giữ đó, hừ một tiếng.  

 

“Chân thân chiến hạm, khóa!”  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement