Có điều đối diện với một nghìn tinh hồn, cô ấy vẫn cảm thấy mệt nhoài. Thực lực của cô ấy vốn dĩ có thể coi là thấp nhất, khó mà tránh khỏi gặp khó khăn dưới đòn công kích của tinh hồn ở cảnh giới Linh Kiếp.  

 

Mỗi một tu giả đều đang điên cuồng công kích người canh giữ bên trong điện Linh Kiếp, hơn nữa số lượng tinh hồn bên trong mỗi đại điện lại khác nhau. Dường như điều này được đong đếm bằng thực lực của bọn họ.  

 

Tốc độ đi qua của bọn họ có nhanh có chậm, có điều có thể khẳng định một điều là điện Linh Kiếp này căn bản không thể ngăn cản được bọn họ…  

 

“Quá nhiều rồi, mình giết lâu như vậy, đạo pháp tiêu hao mất quá nửa rồi mà chỉ mới giết được hơn một nghìn. Còn tiếp tục như vậy, có lẽ đợi mình bộc lộ hết đạo pháp thì cũng chưa chắc đã có thể giết được hết tất cả bọn chúng”, sắc mặt của Dương Hạo hơi trầm xuống, trong lòng thầm suy tính.  

 

“Không quan tâm được nhiều như vậy nữa rồi, cơ thể của chiến thần, ra đây cho ta!”, cùng với một tiếng hô lớn, cơ thể của y bắt đầu trở nên cao hơn, chân tay nhanh chóng nở ra, khí tức sức mạnh cuồng bạo cứ thế bộc phát.  

 

“Gừ!”, cơ thể của chiến thần được hình thành, y rút ra Tàng Dực Kiếm, lưỡi kiếm đột nhiên kéo dài ra mấy chục mét, ánh kiếm khủng bố không ngừng loé sáng.  

 

“Kiếm đạo năm tháng, thanh kiếm của địa ngục!”, một tiếng gào điên cuồng, y vung kiếm ra, từng tầng không gian trở nên vỡ vụn. Ánh kiếm hoá thành ác quỷ oan hồn, thôn tính lấy số tinh hồn kia giống như nước thuỷ triều.  

 

“Hu hu!”  

 

“Hu hu hu”.  

 

“A!”…. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, sau đó từng tinh hồn nhanh chóng bị cuốn vào bên trong dòng nước xiết.   

 

Nhát kiếm này gần như quy tụ tất cả đạo pháp kiếm đạo, đạo pháp ma đạo bên trong cơ thể Dương Hạo. Hai hoà làm một, đạo pháp chiến thần sản sinh ra sự dung hợp trước nay chưa từng có.  

 

Lúc này, sức mạnh đạo pháp của y cũng coi như thực sự chuyển hoá thành sức mạnh đạo pháp chiến thần mà Chiến Thần ngự trị nhắc tới. Hùng hồn vô biên, bá đạo hết mức.  

 

“Đạo pháp chiến thần thực thụ ra là như thế”, tung ra nhát kiếm này, trên mặt Dương Hạo lộ ra một nụ cười, cơ thể cực đại màu bạc đột nhiên loé lên ánh sáng chói mắt.  

 

“Chà đạp lên tất cả muôn dân, ta là chiến thần. Đạo pháp chiến thần, mở rộng bờ cõi!”, Dương Hạo đột nhiên ngẩng đầu gào lên, cả cơ thể chiến thần cứ thế phát ra tia sáng.  

 

“Rầm! Rầm!”… bên trong cơ thể y bùng nổ sự chấn động kinh thiên động địa. Sức mạnh đạo pháp kiếm đạo, còn cả sức mạnh đạo pháp ma đạo màu đen lại phát sinh sự dung hợp.   

 

Sự dung hợp lần này còn triệt để hơn cả lúc hợp đạo, thực sự đạt tới ngưỡng hoà hợp trọn vẹn. Sức mạnh đạo pháp chiến thần vẩn đục hoá thành một con rồng mảnh, uốn lượn bên trong cơ thể của Dương Hạo, sản sinh ra uy thế ngút trời.  

 

“Ha ha!”, tiếng cười xuyên qua không gian, vang vọng khắp cả đại điện. Lúc này, tất cả mọi người ở bên trong những không gian khác của toà đại điện này đều nghe thấy tiếng cười đó.  

 

“Hả?”, tiểu hoà thượng đặt chân lên bệ cửa phía trước điện Linh Kiếp, đột nhiên nghe thấy tiếng cười này thì không khỏi nhíu mày lại.  

 

Cậu ta nói: “Khí tức thật bá đạo, còn mạnh hơn cả Phật Tâm Phổ Độ của mình”.  

 

Advertisement
';
Advertisement