Một cuộc tranh giành truyền thừa xem như hạ màn, cuối cùng Hưu Dương thâm tàng bất lộ đó giành được truyền thừa, đây là điều mà mọi người không ngờ đến.  

 

Hơn nữa Hưu Dương không chỉ bộc lộ tài năng trong mấy người Dương Hạo mà còn là tu giả được truyền thừa đầu tiên trong mấy mươi ngàn năm.  

 

“Vù!”…  

 

Cơn gió nhẹ thổi qua, khi xuất hiện lại lần nữa, Dương Hạo và những người khác đã thấy mình đang đứng trên đỉnh núi bên ngoài thành Tế Nguyệt, xung quanh cách đó không xa có những tu giả Thiên Quân đang đợi.  

 

Mười một Thiên Quân đứng trong không trung, trong đó có vài người sắc mặt không tốt lắm, nhất là Phong Hành Tử và Thái Uy, đôi mắt bắn ra sát khí ngùn ngụt.  

 

“Xoẹt!”, thân hình lướt qua, Phong Hành Tử đi đến trước mặt mấy người Dương Hạo, cả người toát ra sức mạnh đại đạo nói: “Ai đã giết Hạo Chân và Nho Ninh bước ra đây cho ta”.  

 

“Ai đã ra tay với hai hậu bối của ta?”, Thái Uy cũng đi đến cạnh Phong Hành Tử.  

 

Mấy người Vi Yến Sơn lộ ra vẻ lo lắng, mắt nhìn Phong Hành Tử và Thái Uy nghĩ có nên cân nhắc nói ra việc Dương Hạo ra tay hay không.  

 

Đương sự là Dương Hạo lại không hề để tâm đến, ánh mắt y nhìn chằm chằm vào Từ Quỷ Mị à Trì Võng Lưỡng cũng bị đẩy ra ngoài với mình, ánh mắt toát ra sát khí.  

 

 

 

“Là hắn!”  

 

“Dương Hạo!”  

 

Từ Quỷ Mị và Trì Võng Lưỡng cảm nhận được một luồng sát khí sắc bén bao vây lấy mình, quay đầu lại nhìn thì thấy ánh mắt lạnh như băng của Dương Hạo.  

 

“Võng Lưỡng, chạy thôi!”, Từ Quỷ Mị lớn tiếng hét lên, sau đó nhanh chóng chạy về phía Sơn Lam Thiên Quân, vừa hét: “Sư tôn, cứu bọn con”.  

 

“Quỷ Mị, Võng Lưỡng”, thấy Từ Quỷ Mị đang chạy về phía mình, Sơn Lam Thiên Quân đổi sắc mặt, mặc dù ông ta không biết tại sao đại đệ tử của mình lại sợ đến thế, nhưng chắc chắn là tính mạng đang bị đe dọa.  

 

“Sư tôn”, Trì Võng Lưỡng cũng nhanh chóng bay về phía trước.  

Hai huynh đệ một trước một sau chạy trốn đến chỗ Sơn Lam Thiên Quân, nhưng cả người hai người họ đều toát ra khí lạnh, sát khí lạnh như băng đó không thể tản đi.  

 

“Kiếm động, Thương Lan”, giọng nói lạnh nhạt của Dương Hạo bỗng vang lên, kiếm quang vô tận bộc phát, Nhập Hư Chi Kiếm xuyên qua không gian vây chặt lấy hai người này.   

 

“Dám ra tay với ta, hai người các ngươi nghĩ mình vẫn có thể chạy thoát được sao?”, giọng Dương Hạo vang vọng trong không trung, mà Nhập Hư Chi Kiếm lại phát huy uy lực của kiếm đến mức đáng sợ.  

 

Sơn Lam Thiên Quân bước đến trước một bước, lộ ra vẻ tức giận, sau đó nói: “Này, ngươi dám động vào chúng, ta sẽ khiến gia tộc ngươi chết”.  

Advertisement
';
Advertisement