Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 “Giết!”, một chữ giết chứa đựng kiếm ý vô tận, một kiếm hoàn hảo xé nát không gian lao thẳng đến trước mặt Đại Hàng Thiên Quân.  

 

“Kiếm đạo này mạnh hơn các kiếm tu khác mà ta từng thấy”, Đại Hàng Thiên Quân đổi sắc, ông ta liên tục vung hai cánh tay lên, ảo ảnh thú cực lớn xuất hiện lao về phía kiếm của Dương Hạo.  

 

 

 

“Phụt!”, sắc mặt Đại Hàng Thiên Quân lại thay đổi, ông ta nhận ra sức mạnh đại đạo của mình không thể nào ngăn được kiếm quang đó, thoáng chốc kiếm quang đã đến trước mặt mình.  

 

“Tên nhóc này sao có thể phá được sức mạnh đại đạo của mình vậy?”, trong lòng Đại Hàng Thiên Quân như nổi sóng, cả người ông ta lùi lại mấy trăm mét.  

 

“Một kiếm địa ngục”, Dương Hạo dùng hết sức triển khai chiêu thức, không cho Đại Hàng Thiên Quân một cơ hội phản đòn, đòn tấn công đáng sợ xé tan không gian xuyên qua lớp phòng vệ cực mạnh của Đại Hàng Thiên Quân.  

 

Đại Hàng Thiên Quân cảm nhận được sự lạnh lẽo trước mặt mình, sau đó linh hồn cũng bị tổn thương, gần như bị một kiếm chém xuống, ngay cả Tâm Thần cũng bị nổ tung một nửa.  

 

Sắc mặt trắng bệch, ông ta mắng: “Chết tiệt! Nhiếp Dung, hắn không thể nào là cảnh giới Linh Kiếp bước ba được, ngươi gạt ta, hắn không thể nào là cảnh giới Linh Kiếp, chắc chắn là Thiên Quân”.  

 

Nói rồi Đại Hàng Thiên Quân xé không gian bước vào trong đó, chạy trốn mất dạng chỉ trong thoáng chốc.  

 

Thấy ông ta chạy trốn, Dương Hạo cũng không đuổi theo, Thiên Quân muốn trốn thì với thực lực của y không thể nào đuổi kịp, Đại Hàng Thiên Quân này cũng xem như nhặt được mạng về.  

 

“Còn ai nữa?”, Dương Hạo thu lại kiếm của mình, mắt nhìn các Thiên Quân xung quanh, những người bình thường luôn tỏ ra kiêu ngạo lúc này lại lộ ra vẻ sợ hãi.  

 

“Không ngờ ngươi lại trở nên mạnh như thế, tiếc là chỉ thế thôi cũng như sắp chết rồi”, Kinh Ninh Thiên Quân hừ một tiếng, sau đó trong người toát ra sức mạnh đại đạo cuồn cuộn.  

 

Đại đạo của ông ta chính là đại đạo của gió, tốc độ cực kỳ nhanh, và cảnh giới hiện giờ của ông ta đã không còn là Thiên Quân nhất trọng nữa, mà đã là Thiên Quân nhị trọng rồi.  

 

Dương Hạo nhìn Kinh Ninh Thiên Quân, trong mắt đều là sát khí nói: “Ban đầu ông đuổi giết ta, có lẽ bây giờ tình thế đã đổi ngược lại. Kinh Ninh, ra tay đi”.  

Vung một kiếm lên, khí tức kiếm đạo bộc phát, cùng lúc đó Dương Hạo cũng gào lên, cơ thể chiến thần cao hơn năm mươi trượng lại hình thành lần nữa.  

 

“Giết!”, giọng Kinh Ninh Thiên Quân vang lên, sau đó cuồng phong xung quanh cuốn về phía Dương Hạo, sức mạnh đại đạo của gió hóa thành vô số phong đao bao vây chặt Dương Hạo.  

 

“Đại đạo của gió, ta đã quên Kinh Ninh quả thật giỏi về đại đạo của gió, đối phó với ông ta, tốc độ của ta không bằng”, Dương Hạo nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia sáng.  

 

“Ầm!”, đúng lúc này một luồng sáng đến gần, Dương Hạo vung mạnh tay chém khiến sức mạnh đại đạo đó nổ tung, bản thân y cũng bị đánh lùi về sau mấy mươi mét.  

Advertisement
';
Advertisement