“Vâng!”, Dương Kiệt nhận lệnh, bước lên trước một bước. Một luồng mộc chi đại đạo bộc phát. Phất tay một cái, trên mặt đất xuất hiện một cây mây, cuốn về phía Dương Hạo.  

 

“Mộc chi đại đạo? Thiên Quân có mộc chi đại đạo ta cũng đã từng giết, huống hồ gì là một cảnh giới Linh Kiếp nhỏ bé?”, âm thanh của Dương Hạo vang lên.  

 

“Xẹt!”, một luồng ánh sáng xẹt qua không gian trong tích tắc.  

 

“Soạt soạt!”, một chi đại đạo tản ra. Những cây mây đó đều gãy hết, ngay lập tức, đồng tử của Dương Kiệt trợn trừng, mất đi hơi thở.  

 

“Ngươi”.  

 

“Giết hắn!”  

 

“Chết đi!”  

 

Khoảnh khắc này, Dương Hạo đã nổi giận lôi đình, lực kiếm đạo đáng sợ vừa rồi khiến ông ta cảm thấy một cỗ áp lực nặng nề.  

 

Mà hai người Dương Đình và Dương Hạo còn tỏ ra hung hãn hơn, lập tức lao về phía Dương Hạo.  

 

“Đừng!”, Dương Lực gầm lên một tiếng, muốn ngăn cản hai đứa con trai của mình lại, nhưng khi ánh kiếm chói mắt kia lóe lên, trong mắt ông ta đột nhiên tràn ngập tuyệt vọng.  

 

“Phập! Phập!”, hai người Dương Sách và Dương Đình còn chưa kịp giải phóng lực đại đạo của mình thì đã bị một ánh kiếm chém nát linh hồn.  

 

“Ngươi giết bọn nó, ta sẽ tiêu diệt cả nhà ngươi!”, gầm lên một tiếng, khắp người tỏa ra một luồng lực đại đạo vô cùng hung hãn, mạnh hơn gấp mấy lần so với đám người Dương Kiệt.  

 

“Nhất kiếm Nhân Gian!”  

 

“Nhất kiếm Địa Ngục!”  

 

Nhân Gian, kiếm quang hoa lệ xẹt qua, Dương Lực bị chấn động tâm thần. Địa Ngục, khung cảnh đáng sợ xuất hiện, trực tiếp nuốt chửng cơ thể ông ta.  

 

Chỉ hai nhát kiếm, Dương Lực – một Thiên Quân đã bị giết chết. Thậm chí ông ta chỉ vừa mới thi triển lực đại đạo, còn chưa kịp bộc phát uy lực thì đã bị Dương Hạo nhẹ nhàng dùng kiếm giết chết.  

 

Thiên Quân nhất trọng, có thể mạnh như thế nào? Dương Hạo đã từng một kiếm chém chết Thiên Quân nhị trọng. Chỉ là một Dương Lực, hoàn toàn không cần khiến y dồn lực vào một kiếm.

“Chuyện này, Dương Hạo, con lỗ mãng quá rồi. Không thể động vào Dương Lực được đâu”, Dương Giang lo lắng nhảy dựng lên, ông ấy nhìn con trai của mình, trong mắt tràn đầy lo lắng.  

 

“Đại ca, Dương Lực đó thực sự không động vào được đâu”, Dương Kỳ cũng lên tiếng: “Dương Lực là một vị Thiên Quân mới của gia tộc Dương Thị, đa số các trưởng bối đều rất coi trọng ông ta. Huynh giết ông ta, vậy thì trưởng bối sẽ trừng phạt, mạch này của chúng ta không thể chịu nổi đâu!”  

 

“Đúng vậy! Lão đại, huynh kích động quá rồi”, Dương Hâm cũng lo lắng nói.  

 

“Sợ cái gì? Cùng lắm thì dọn ra ngoài. Muội không tin, nếu chúng ta trốn đi, bọn họ tìm được chúng ta chắc?”, Dương Thanh Thanh hét lớn.  

Advertisement
';
Advertisement