“Thần Hành Bộ!”, cậu trầm giọng nói, sau đó cả người biến thành một luồng ánh sáng, nhanh chóng lẩn tránh sự bao vây của dòng sông nguyên lực với tốc độ kinh người này.  

 

Thấy đòn tấn công của mình thất bại, trên mặt Lục Uy lộ ra vẻ kinh ngạc, tốc độ của Dương Hạo quá nhanh, nhanh hơn hắn tưởng tượng.  

 

“Tốc độ nhanh thì sao chứ? Ngươi có bí pháp tu thân, ta sẽ giết ngươi rồi lấy nó để củng cố sức mạnh của mình”, sát khí của Lục Uy ngút trời, dòng sông nguyên lực lại biến hóa tách ra làm hai.  

 

“Thủy Nguyên Thúc Phược!” với tiếng gầm của hắn, hai dòng sông nguyên lực bao vây xung quanh Dương Hạo, sau đó quấn chặt lấy cơ thể Dương Hạo.  

 

“Bùm! Bùm!” Dương Hạo không ngừng vung kiếm, mũi kiếm sắc bén liên tục chém phá chiêu thức Thủy Nguyên Thúc Phược của Lục Uy.  

 

Nhưng dù sao Lục Uy cũng đã đạt tu vi của cảnh giới Ngân Linh cấp bốn đỉnh cao, nguyên lực phóng ra cực kỳ mạnh, cho dù Dương Hạo đã luyện được Ngộ Kiếm Thuật thì cũng không thể phá vỡ dòng sông nguyên lực bằng những chiêu kiếm thông thường được.  

 

“Ha ha! Dương Hạo, ngươi chết chắc rồi!” Lục Uy cười lớn, khống chế Nguyên Lực Thúc Phược trong tay hung hăng bao vây lấy Dương Hạo.  

 

“Giết!”, Tôn Nham hét lớn rồi ra tay.  

 

Anh ta cầm một con dao khắc, lưỡi dao nhanh chóng chém về phía Thủy Nguyên Thúc Phước của Lục Uy, lúc lưỡi dao va chạm với dòng sông nguyên lực, một uy lực lớn nổ ra.  

 

Đáng tiếc là cho dù Tôn Nham có nỗ lực hết sức cũng không thể đột phá được đòn tấn công của Lục Uy. Tu vi đạt cảnh giới Ngân Linh cấp hai của anh ta chắc chắn không thể chống lại được cảnh giới Ngân Kinh cấp bốn đỉnh cao.  

 

“Ngươi cũng đáng chết”, Lục Uy tức giận gầm lên, sau đó phóng ra một luồng ánh sáng từ phía tay trái, đánh vào cơ thể Tôn Nham nhanh như chớp.  

 

“Rầm!”, cơ thể Tôn Nham chấn động bay ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, miệng không ngừng phun ra máu tươi, khí tức lập tức trở nên yếu đuối.  

 

“Tôn Nham, từ nay về sau, đệ sẽ nhận huynh là một người huynh đệ!”, Dương Hạo bình tĩnh nói, mặc dù đang ở giữa dòng sông nguyên lực của Lục uy, nhưng vẻ mặt của cậu vẫn rất bình tĩnh.  

 

Biểu hiện của Tôn Nham khiến cậu rất hài lòng, cậu cứ nghĩ sau khi Tôn Nham thấy mình bị vây hãm, sẽ lập tức rời đi, nhưng không ngờ anh ta lại ra tay cứu mình.  

 

“Lục Uy!”, một giọng nói lạnh lùng vang lên giữa Thủy Nguyên Thúc Phước, một đạo kiếm màu đỏ chói bộc phát.  

 

“Chết đi!”, Dương Hạo nói xong, thanh kiếm mạnh như vũ bão, lập tức chém Thủy Nguyên Thúc Phước.  

 

Giọng nói chậm rãi vang lên: “Huyết Luyện Cửu Kiếm, Kiếm Tam!”  

 

“Bùm!”, Thủy Nguyên Thúc Phước tan vỡ, sắc mặt của Lục Uy thay đổi, sau đó khóe miệng chảy ra một vệt máu.  

 

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, tia kiếm đó lập tức xuyên qua nguyên lực của hắn, tất cả nguyên lực phòng ngự đều chắn trước người hắn.  

 

“Chưởng Nguyên Hà, tiêu diệt hết đi!”, sắc mặt Lục Uy thay đổi lớn, sau đó tập hợp nguyên khí, đánh vào kiếm của Dương Hạo.  

 

“Chết đi!”, Dương Hạo lạnh lùng nói, sau đó đột nhiên tăng tốc, xuất hiện trước mặt Lục Uy.  

 

“Huyết lực, giết!”, huyết lực dồn vào thanh kiếm, lưỡi kiếm càng sáng bóng chói mắt, kèm theo ánh máu đỏ chói, chém qua hai cổ tay của Lục Uy.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement