Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 “Bùm bùm!”, Dương Hoắc phất tay, đại đạo chi lực trực tiếp đánh vào mặt đất bằng phẳng phía dưới, một trận sụp đổ cực lớn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mọi người.  

 

Giận! Quá đáng giận, ánh mắt lão ta tàn nhẫn, nóng lòng muốn chém giết một phen, lần này vô luận như thế nào, Dương Thị vẫn bị mất mặt.  

 

"Phịch!”, ... Ngay khi ông ta đang trút giận, đằng xa xuất hiện những bóng người khác, những bóng người đó cực nhanh, trong nháy mắt bay tới bầu trời phía trên Dương Thị.  

 

Tổng cộng có sáu vị Thiên Quân, mỗi người đều ở cấp độ Thiên Quân nhị trọng, sau lưng đều mang theo trường kiếm, toàn thân tràn đầy khí thế hùng hậu.  

 

Sau khi nhìn thấy Dương Hoắc, người thanh niên đứng đầu sáu người nói: "Dương Thị, các người đã gặp Tương Ẩn của điện Thái Nhất chưa?"  

 

Giọng điệu có chút lạnh lùng, trực tiếp chất vấn, điều này khiến cho khuôn mặt vốn đã đầy tức giận của Dương Hoắc lại càng thêm ảm đạm.  

 

“Ngươi đang hỏi ai vậy?”, lão ta ngẩng đầu lên, trong mắt có sát ý mạnh mẽ.  

 

Thiên Quân tứ trọng Tương Ẩn kia thì thôi không nói làm gì, bây giờ một nhóm Thiên Quân nhị trọng từ Kiếm Đạo Tông đến, bọn họ cũng trực tiếp chất vấn, với tư cách là Thiên Quân tứ trọng, uy nghiêm của lão ta ở đâu rồi?  

 

"Haha! Dương Hoắc, đương nhiên là ta đang hỏi ông rồi”, thanh niên cười nhẹ, trong mắt cũng bắn ra tia sáng sắc bén vô song.  

 

“Cút!”, tiếng rống đột nhiên vang vọng khắp không trung, Dương Hoắc một tay vung ra đại đạo chi lực màu vàng, sức mạnh kinh khủng đại đạo màu vàng xé nát không gian trăm dặm phía trước.  

 

“Rút lui!”, thanh niên dẫn đầu nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó dẫn theo mấy người phía sau, nhanh chóng bay về phía sau.  

 

Cùng lúc đó, giọng nói của hắn cũng vang lên trên không trung: "Dương Hoắc, ông muốn trở thành kẻ địch của Kiếm Đạo Tông ta sao? Ông phải suy nghĩ kỹ Kiếm Đạo Tông ta không phải là loại dễ chọc vào đâu”.  

 

"Dương Thị không muốn thành kẻ địch của ai cả. Nhưng nếu các ngươi còn vác mặt đến đây thì chúng ta không ngại làm một trận sống mái đâu!”, Dương Hoắc lạnh lùng tàn nhẫn nói.  

Thanh niên dẫn đầu Kiếm Đạo Tông hơi sửng sốt, không khỏi nghĩ: "Tên Dương Hoắc này điên rồi? Nghe giọng điệu này nhất định nói được làm được. Chẳng lẽ vừa rồi Tương Ẩn đã thật sự tới đây và đã lăng nhục họ?"  

 

Nghĩ vậy, hắn nhanh chóng liếc nhìn Dương Thị, trong mắt lập tức có mấy phần thương cảm, lúc này cũng khẳng định Tương Ẩn nhất định đã tới, và sỉ nhục Dương Thị.  

 

“Đi!”, thanh niên phất tay rời đi cùng vài vị Thiên Quân phía sau, hư không cũng trở lại yên tĩnh.  

 

Cách đó hàng triệu dặm, ở rìa cương vực của Dương Thị, một bóng người đứng trong hư không, nhìn mọi chuyện xảy ra phía trên Dương Thị, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt.  

Advertisement
';
Advertisement