Sau khi cảm thấy không có nguy hiểm, y bắt chéo gối, thu lại chiến hạm Trấn Linh, chuẩn bị hợp đạo.  

 

“Vù!”, cầm một viên U Lôi Châu trong tay, y lập tức cảm nhận được lôi điện đại đạo trong cơ thể lại bắt đầu cuộn trào, trong cơn cuồng bạo đem theo cả sự ôn hòa.  

 

“U Lôi Châu, phụ thuộc vào ngươi đấy!”, y thầm nghĩ, sau đó bắt đầu hợp đạo. Lôi điện đại đạo truyền đến đại đạo chi lực trong cơ thể.  

 

“Tâm thần hóa thiên địa, dung hợp!”, cơ thể y lập tức vị bao phủ trong đại đạo chi lực, ánh sáng vàng kim như từ trên trời rơi xuống, giáng xuống cơ thể y.  

 

“Bùm!”, trong cơ thể, lôi điện đại đạo điên cuồng va chạm với kiếm chi đại đạo. Ma chi đạo pháp và phong chi đạo pháp hoàn toàn bị tách ra.  

 

Dương Hạo phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt.  

 

Khoảnh khắc tương hợp vừa rồi đã khơi dậy cuộc chiến giữa lôi điện đại đạo và kiếm chi đại đạo. Uy lực đáng sợ khiến y bị nội thương nghiêm trọng.  

 

Hai loại đại đạo đều vô cùng mạnh mẽ. Kiếm chi phối sự tàn sát, mà lôi điện lại là sức mạnh thống trị. Va chạm vào nhau vô cùng đáng sợ.  

 

Nếu không phải Dương Hạo lúc trước cường hóa cơ thể lên chiến vương Xích Giáp thì có lẽ ngay lúc này y đã nổ tung rồi.  

 

“Chiến Thần ngự trị, linh hồn bất tử, ly khai”, Dương Hạo nghiến răng, viên U Lôi Châu trong tay tỏa ra khí tức lôi điện đáng sợ.  

 

“Vù!”, dưới tác động của U Lôi Châu, lôi điện đại đạo cuối cùng cũng bắt đầu trở nên ngoan ngoãn, từng bước tiếp cận kiếm chi đại đạo, và bắt đầu tiếp nhận dung hợp.  

 

“Ầm ầm!”, hai loại đại đạo trong cơ thể nhanh chóng dung hợp vào nhau, sắc mặt của Dương Hạo từ tái nhợt chuyển sang hồng hào.  

 

“Bùm!”, chấn động kịch liệt phát ra từ trong cơ thể y, tâm thần và linh hồn của y tiến vào trạng thái không minh.  

 

Chín ngày trôi qua, một tia sáng phóng ra từ dưới bầu trời, sau đó một kia sáng màu tím xuyên qua bóng tối, bay ra từ phía dưới cùng với một bóng người.  

Tiêu Tâm đứng dưới đất loạng choạng, sau đó ngẩng đầu nhìn bóng hình màu tím bên cạnh, kinh ngạc không nói nên lời.  

 

Vừa rồi, chính bóng hình này đã đưa hắn ra khỏi U Lôi Trì với tốc độ kinh hoàng mà hắn chưa từng thấy. Trong số những sư môn, những cường giả cấp bậc lão quái vật, có lẽ cũng không thể có được tốc độ này.  

 

“Keng!”, tiếng kiếm chói tai vang lên, bóng hình hóa thành một thanh tàn kiếm trở về bao kiếm phía sau Dương Hạo.  

 

Tiêu Tâm đuổi theo tàn kiếm, nhìn Dương Hạo đang ngồi xếp bằng. Đột nhiên cảm nhận được khí tức đại đạo đáng sợ trên người Dương Hạo, có lúc sắc bén, có lúc lại thanh tao, có lúc dị thường, có lúc hung bạo.  

Advertisement
';
Advertisement