Dương Hạo bật cười. Cậu vốn đã có ý định giết đám người này, bây giờ bọn họ lại muốn giết cậu, vậy tại sao cậu phải giữ lại mạng cho bọn họ chứ?  

 

“Hừ! Dương Hạo, đừng đi quá xa. Bọn ta là đệ tử chấp pháp, nếu ngươi dám động đến bọn ta, đợi đến lúc sư huynh Sùng Vân xuất quan sau khi đột phá cảnh giới Tiên Thiên, thì ngươi sẽ chết chắc”, một trong số đệ tử chấp pháp nói.  

 

Đôi mắt Dương Hạo hơi nheo lại, cậu đương nhiên từng nghe qua cái tên Lôi Sùng Vân từ miệng Tôn Nham. Lôi Sùng Vân là một trong hai người có thể tu luyện dưới tầng dưới cùng của tháp Địa Linh, đã đạt tới cảnh giới Kim Linh cấp bốn đỉnh cao, một cường giả mạnh mẽ như vậy gần như mạnh hơn rất nhiều giáo viên trong học viện.  

 

Cái tên Lôi Sùng Vân khiến Dương Hạo cảm thấy hơi áp lực, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Cậu đã giết Lục Uy rồi, giết thêm hai đệ tử chấp pháp nữa thì có sao?  

 

“Cho dù là ai thì cũng không cứu nổi các ngươi đâu. Cho dù Lôi Sùng Vân đích thân đến đây thì các ngươi cũng phải chết”, giọng điệu thay đổi, trên người Dương Hạo tỏa ra ma khí cuồng bạo.  

 

Ý chí ác ma bùng lên, sau đó, bóng dáng của cậu vụt đi xa hàng chục mét.  

 

Kiếm xuất như tiếng gọi của tử thần, đầu của hai tên đệ tử chấp pháp kia lìa khỏi thân, máu bắn tung tóe khắp nơi, mà kiếm của Dương Hạo đã kề vào cổ của tên đệ tử tinh anh kia.  

 

Đường kiếm nhanh như chớp, hai đệ tử chấp pháp chết chưa kịp phản ứng, tên đệ tử tinh anh còn lại nhìn lưỡi kiếm sắc bén hề bên cổ mình, hai chân run rẩy, mặt đầy vẻ sợ hãi.  

 

“Ta chỉ hỏi một lần, là ai phái các ngươi tới?”  

 

Tên kia nhìn vào mắt Dương Hạo, run rẩy nói: “Là Văn Khâm sư huynh. Dương Hạo, xin ngươi hãy tha cho ta, ta thề sau này sẽ không quấy rối ngươi nữa”.  

 

Vì mạng sống, hắn không ngần ngại phản bội người đứng sau. Trước mặt Dương Hạo, hắn chỉ biết cầu đầu cầu xin.   

 

“Văn Khâm?”, Dương Hạo hơi ngạc nhiên.  

 

Cậu từng nghe nói đến Văn Khâm, không chỉ có cậu, mà hầu hết đệ tử trong học viện Linh Không đều biết đến người này.  

 

Văn Khâm là người đứng thứ tám trong số đệ tử tinh anh, đã đạt tới cảnh giới Kim Linh cấp một. Trong học viện Linh Không, hắn là một trong những đệ tử nổi tiếng nhất.  

 

Không phải đệ tử bình thường nào cũng có thể có tên trong bảng đệ tử tinh anh. Người trên bảng đều là những người có tài năng và thực lực.  

 

“Tại sao Văn Khâm lại phái ngươi tới giết ta?”, Dương Hạo nhíu mày hỏi.  

 

“Tông Lâm là biểu đệ của huynh ấy, vì ngươi đã đánh tàn phế Tông Lâm, cho nên huynh ấy muốn giết ngươi”.  

 

Dương Hạo đột nhiên hiểu ra. Cậu không ngờ giết Tông Lâm lại dẫn ra Văn Khâm phía sau, bây giờ cậu gặp phiền phức lớn rồi.  

 

 

 

Advertisement
';
Advertisement