Lão già Ma Y lặng lẽ quan sát, không hề kinh ngạc, dường như ông ấy đã sớm đoán được cảnh tượng này, trái lại còn mỉm cười.  

 

“Không hổ là người ẩn chứa sáu loại đạo, sức chiến đấu của cậu ấy lúc này đã có thể sánh ngang với Thiên Quân đỉnh cao!”, lão già Ma Y rất vui mừng, sức chiến đấu của Dương Hạo càng mạnh, càng có lợi đối với chiến tranh ở lãnh giới.  

 

Năng lượng trong điện Dưỡng Nguyên không ngừng được truyền vào trong tháp Hạo Nguyên, dưới sự điều khiển của lão già Ma Y, toàn bộ đều tập trung trong tầng bốn.  

 

Lúc này tháp Hạo Nguyên đã xảy ra sự thay đổi kinh người. Chỉ thấy pháp trận truyền tống giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai biến mất ngay lập tức, bức màn ngăn cách ở giữa càng ngày càng trở nên trong suốt, mơ hồ có xu hướng cho kết nối với tầng đầu tiên với tầng thứ hai.  

 

Dần dần, tầng thứ hai biến mất, cứ như vậy kết nối với tầng đầu tiên, lúc này một luồng tinh khí Sinh Mệnh cuồn cuộn phát tán ra ngoài từ tầng thứ nhất, từ từ được rót vào vào tầng thứ ba.

 

Tương tự tầng thứ ba và tầng thứ tư cũng có xu hướng dung hợp lại, lúc này tiểu đạo đồng Hạo Nhất đang tu luyện ở nơi này đột nhiên mở mắt ra, cậu ta ngơ ngác nhìn xung quanh, đột nhiên, cậu ta nhìn thấy Dương Hạo đang nhìn chằm chằm vào mình. Hạo Nhất cảm nhận được sự khác thường lúc này của Dương Hạo, âm thầm điều động năng lượng trong cơ thể.  

 

“Dương sư huynh, sao huynh lại xuống đây?”, Hạo Nhất nói.  

 

Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Hạo Nhất, Dương Hạo không có trả lời câu hỏi của cậu ta, mà là rút Tử Thần Kiếm ra chém về phía Hạo Nhất, Hạo Nhất đã sớm có phòng bị, thêm vào đó thần trí lúc này của Dương Hạo không tỉnh táo nên không sử dụng lực đại đạo.  

 

Một tiếng “ầm!” vang lên, Dương Hạo chém một nhát kiếm xuống đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện vết nứt.  

 

Toàn thân Hạo Nhất toát mồ hôi lạnh, thầm nghĩ may mà nhát kiếm này không chém trúng người mình, nếu chém trúng cậu ta thì dù không chết cũng sẽ bị đánh tan nhục thân.  

 

Trong lúc mơ hồ, Hạo Nhất đã vô ý ném viên đá Nhân Quả đó về phía Dương Hạo, muốn ngăn y lại, nhưng viên đá Nhân Quả đó được ném lên đầu Dương Hạo, ngay lập tức đi vào trong cơ thể Dương Hạo. Trong nháy mắt, Dương Hạo trong cơn điên đã bình tĩnh trở lại, ngây ngốc đứng trước mặt Hạo Nhất, duy trì động tác giơ kiếm lên.  

Nhìn thấy Dương Hạo bất động, Hạo Nhất không nhịn được đi tới lay lay y, một lúc sau, cơ thể Dương Hạo mới từ từ mềm nhũn ra, Hạo Nhất vội vàng đỡ y, chậm rãi đặt Dương Hạo nằm xuống.  

 

Vẻ mặt hung dữ ban đầu của Dương Hạo dần dần bình tĩnh lại, thậm chí khóe miệng còn khẽ mỉm cười.  

 

Lão già Ma Y ở bên ngoài tháp cũng mỉm cười, không ngoài dự liệu của ông ấy, nếu mình trực tiếp đưa đá Nhân Quả cho Dương Hạo, Dương Hạo chắc chắn sẽ không bị Tâm Hỏa đại đạo mê hoặc linh trí, vừa rồi hiển nhiên Dương Hạo đã coi Hạo Nhất là kẻ thù trong thế giới ảo ảnh.  

 

Cũng chính vì trong trạng thái này, đá Nhân Quả mới có thể phát huy hết tác dụng vốn có của nó, đó chính là kết nối Tâm Hỏa đại đạo với bản thể của Dương Hạo. Viên đá Nhân Quả này sẽ không có tác dụng dưới tình huống đã sớm có chuẩn bị.  

 

Con người là sinh vật được thiên địa yêu thương nhất, không có chủng tộc nào có thiên phú tốt hơn con người, sự thay đổi của thiên phú này được thể hiện ở trong linh trí.  

 

Những sinh vật khác như Yêu tộc, Ma tộc không có linh trí khi được sinh ra, còn con người đã có một tia linh trí kể từ ngày được sinh ra, hơn nữa con người không tu luyện cũng sẽ không ngừng tiến hóa linh trí trong lúc từ từ trưởng thành.  

Advertisement
';
Advertisement