Hiển nhiên Hạo Nhất lúc này chưa lĩnh ngộ được đạo, vẻ mặt cậu ta đau khổ, nhưng không muốn nói ra sự thật mình chưa lĩnh ngộ đạo, sợ sau khi lão già Ma Y nghe thấy sẽ không muốn nhận cậu ta làm đồ đệ nữa.  

 

Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Hạo Nhất, lão già Ma Y không hề tức giận mà còn vui vẻ.  

 

“Được, được!”, ông ấy nói liên liên tục hai chữ được, chỉ thấy lúc này lão già Ma Y rất vui vẻ.  

 

“Chưa lĩnh ngộ đạo cũng tốt, xem ra ông trời vẫn quan tâm tới nhất mạch của Ma y ta, giúp ta có thể có người nối nghiệp!”, lúc này lão già Ma Y vô cùng cao hứng, kéo tay Hạo Nhất.  

 

Hạo Nhất không khỏi bị câu nói của lão già Ma Y làm cho choáng váng, hiển nhiên cậu ta không ngờ mình chưa từng lĩnh ngộ đạo mà lại được lão già Ma Y khen ngợi.  

 

“Ngọc thô chưa mài dũa, ngọc thô chưa mài dũa”, lão già Ma Y không ngừng khen Hạo Nhất, Hạo Nhất càng lúc càng bối rối.  

 

Lão già Ma Y thấy vậy, hiển nhiên đã nhìn ra suy nghĩ mơ hồ của Hạo Nhất.  

 

“Nhất mạch của Ma Y ta tu luyện Vận Mệnh chi đạo, Vận Mệnh chi đạo này đứng đầu tứ đại thiên đạo, kiếp này ngươi chỉ có thể tu luyện đạo này, cho dù những đạo khác mà ngươi tu luyện bá đạo đến đâu cũng khó mà tránh khỏi kết quả bị Vận Mệnh chi đạo nuốt chửng.  

 

Ngược lại nếu không tu luyện đạo khác, con đường đi tới Vận Mệnh này sẽ dễ dàng hơn. Ta thấy số mệnh, khuôn mặt này của ngươi, thậm chí là mệnh lý của ngươi đều phù hợp với điều kiện tu luyện Vận Mệnh chi đạo, vì thế ta mới quyết định nhận ngươi làm đồ đệ”, lão già Ma Y không ngừng giải thích tỉ mỉ những nghi hoặc trong lòng Hạo Nhất.  

 

“Tâm cảnh của ngươi rất đơn thuần, trải đời chưa lâu, không sợ tâm ma, cho nên ngươi mới có thể không ngừng đột phá cảnh giới trong tháp Hạo Nguyên, mà không bị bất kỳ tâm ma bên trong quấy nhiễu. Nếu người bình thường không ngừng tu hành đột phá cảnh giới trong tòa tháp này, e rằng đã sớm bị tâm ma của bản thân hành hạ đến mức tự sát”.  

 

Hạo Nhất vừa nghe thấy lời nói của lão già Ma Y thì trong lòng vô cùng vui mừng, cậu ta có thể nghe ra được lão già Ma Y đang khen mình.  

 

Sau khi chậm rãi đứng lên, Hạo Nhất mở to hai mắt nhìn lão già Ma Y.  

Lão già Ma Y thấy ánh mắt đó, thầm thở cảm thán trong lòng: “Đôi mắt trong sáng, trái tim đơn thuần, quả nhiên là tài liệu tốt để tu hành Vận Mệnh chi đạo!”  

 

Nếu lão già Ma Y nhận Hạo Nhất làm đồ đệ vì muốn nắm bắt cơ hội đột phá của mình, thì bây giờ ông ấy thực sự có lòng thu nhận đồ đệ. Trong số ba đệ tử ông ấy đã có không có người nào có thể kế thừa Vận Mệnh thiên đạo nhất mạch của Ma y mình, đạo mà bọn họ tu luyện chỉ có thể nói là gần sát với Vận Mệnh chi đạo.  

 

Cũng giống như Tâm Hỏa đại đạo mà Dịch Hỏa Thiên Quân tu luyện, đó là đạo tổng hợp của tâm lực và lửa, cũng có thể nói đó là một nhánh của Vận Mệnh chi đạo. Ví dụ như những hư đạo như Nhân Quả chi đạo, Tâm Lực chi đạo đều được coi là nhánh của Vận Mệnh chi đạo.  

 

Đạo được chia thành hư đạo và thực đạo, thực đạo như hỏa chi đạo, thủy chi đạo, như vậy đạo có thể hóa thành thực thể chính là thực đạo.  

 

Còn những đạo không thể hóa thành thực thể như Nhân Quả, Vận Mệnh được gọi là hư đạo. Tu giả tu luyện thực đạo có thể dùng nhục thân của mình hóa thành đạo mà mình tu luyện, đương nhiên tiền đề là có thể tu luyện đến cấp độ bản nguyên.  

 

Hạo Nhất lúc này chắc chắn được coi là ứng cử viên cho truyền nhân Ma Y nhất mạch trong mắt lão già Ma Y, điều này khiến lão già Ma Y không khỏi nghĩ tới đại đệ tử của mình, cũng là người có trái tim đơn thuần, cũng tiếp nhận y bát của ông ấy, Vận Mệnh chi đạo mà cậu ấy tu luyện lập tức hợp đạo trở thành Đại Đế, nhưng cậu ấy lại vướng mắc ở chiến trường ở thế giới bên ngoài.  

Advertisement
';
Advertisement