Ông già Ma Y nói: “Dương Hạo đã từng đặc biệt hỏi ta về tung tích của cô gái này, ta phát hiện cô gái này đang ở Phong Thành, đã trở thành thánh nữ của Phong Thành, nếu có thể giúp đệ tử của ông tìm được Tô Nhã trở về, thì cũng bớt nỗi lo về sau của Dương Hạo”.  

 

“Được, cứ làm như lời ông nói đi!”, Vô Song Đại Đế gật đầu nói: “Nếu Phong Đế có thành ý, biết quan hệ giữa Dương Hạo và Tô Nhã thì chắc chắn sẽ thành toàn cho cặp đôi này, nếu hắn có mục đích khác, vậy thì dựa vào cách làm người của hắn, nhất định sẽ nảy sinh thái độ nghi ngờ và do dự, đến lúc đó đừng trách chúng ta không khách khí”.  

 

Chỉ cần mình và ông già Ma Y ở đây, việc đối phó với Phong Đế sẽ không thành vấn đề, đến lúc đó Nghiệp Đế lấy được cỏ Băng Lăng Vương, nhất định có thể khôi phục tu vi, kế hoạch sẽ càng lớn hơn.  

 

Tuy nhiên, chắc chắn Nghiệp Đế hy vọng có thể hợp sức với Phong Đế, dù sao có thêm một cao thủ cấp bậc Đại Đế, có lẽ không tính là gì với tộc Lân Giáp, nhưng lại tăng cường thêm lực lượng cho tộc Phong Vũ.  

 

Nếu hành động của Phong Đế thực sự thành tâm, vậy thì thực sự có thể khiến thế giới Phong Vũ thở phào nhẹ nhõm.  

 

Vốn dĩ chuyện để Dương Hạo vội vàng ra trận vì thực sự không còn cách nào, suy cho cùng mặc dù Dương Hạo đã đột phá tới cảnh giới Chuẩn Đại Đế, nhưng để lĩnh ngộ Đoạn Thiên trận pháp lại tiêu tốn một khoảng thời gian và công sức, cần thời gian hồi phục lại, vì vậy Vô Song Đại Đế biết điều này rất khó cho Dương Hạo.  

 

Đừng nói Dương Hạo chưa chắc đã lĩnh ngộ hết được toàn bộ Đan Khí Trận Tam Đạo mà mình để lại, cho dù làm được thì cũng là cấp bậc Thiên Quân đỉnh cao, muốn lĩnh ngộ được Đoạn Thiên trận pháp là chuyện quá xa vời đối với Dương Hạo.  

 

Vô Song Đại Đế đã không còn nghi ngờ gì về thiên phú tu luyện của Dương Hạo, Dương Hạo đã dùng hành động thực tế để chứng minh năng lực của mình về phương diện này.  

 

Nhưng bởi vì thiên phú tu luyện mà y thể hiện ra quá mạnh, rất có khả năng sẽ đè ép về mặt thiên phú trận pháp, cho dù ở cấp bậc Đại Đế, cũng chỉ mạnh hơn ở một phương diện.  

 

Thiên phú tu luyện quá mạnh, thiên phú trận pháp lại hơi yếu, đây cũng là lý do tại sao cho dù những vị Đại Đế đó có được chỉ điểm về trận pháp, nhưng chỉ có thể dừng lại ở giới hạn khá thấp trong trận pháp, bọn họ trấn thủ Đoạn Thiên đại trận chỉ dựa vào thực lực của bản thân, nên không có năng lực sở hữu trận pháp mạnh tương đương.  

 

Mà sở dĩ mình đã đạt đến đỉnh của thế giới này về thành tích trận pháp, nếu lúc đầu kiên quyết từ bỏ, mình cũng sẽ không thể đạt đến mức độ như vậy về thành tích trận pháp.  

 

Nếu giống như muốn từ bỏ, cùng nhau tiến tới lại không thực tế, cho nên mặc dù Vô Song Đại Đế rất mong đợi đệ tử này của mình, nhưng trong lòng cũng lý trí cảm thấy việc Dương Hạo lĩnh ngộ trận pháp sẽ không mạnh hơn được bao nhiêu.  

Nhưng ông ta cảm thấy như vậy là đủ rồi, tốc độ về mặt tu luyện cảnh giới của Dương Hạo đã vô cùng nhanh, lại sở hữu sáu đạo khí tức,cậu ta nhanh như vậy đã có thể trợ giúp, mình còn có thể có thêm hy vọng gì nữa?  

 

Mà nếu Phong Đế thực sự đồng ý nghe theo sắp xếp, điều đó có nghĩa là Phong Vũ đại trận sẽ được bổ sung thêm một vòng còn thiếu, hơn nữa còn ở cấp bậc Đại Đế.  

 

Phong Vũ đại trận quả thực là một tàn trận, ban đầu muốn để Phong Đế tham gia, như vậy có thể tạo thành bảy trận pháp Đại Đế trấn thủ, vậy thì mới có thể phát huy uy lực cường đại.  

Advertisement
';
Advertisement