Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh

 Dương Hạo kiêu ngạo như vậy nhưng cũng không khiến những chiến thần Kim Giáp này nổi giận, bởi vì bọn chúng biết rằng Dương Hạo có đủ tư cách để nói những lời này.  

 

“Các hạ nếu đã không muốn nói tên thì thôi vậy, nhưng ngươi là vì cỏ Băng Lăng Vương nên tới đây đúng không?”, chiến thần Kim Giáp đó trầm giọng hỏi.  

 

Dương Hạo tức giận nói: “Phí lời, nếu như không phải vì cỏ Băng Lăng Vương thì hà cớ gì ta phải chịu nhiều nguy hiểm như vậy?”  

 

Chiến thần Kim Giáp dẫ đần cẩn thận đánh giá Dương Hạo, trong lòng không khỏi thầm bái phục, trên người người trẻ tuổi này không có bất kỳ thương tích nào, có thể thấy được thực lực của y đã đạt tới trình độ nào.  

 

Nếu như y giống với thủ lĩnh của bọn chúng, có thể nhìn thấu bí ẩn trận pháp của vùng đất hoang vĩ đại này thì e là y không chỉ tu luyện được ít nhất là tới cảnh giới chiến hoàng Tử Thần mà có lẽ cũng là một vị đại sư trong lĩnh vực trận pháp.  

 

Nếu như y không có những thành tựu vượt trội về trận pháp vậy thì chẳng phải nói thực lực của y đã đạt tới cấp bộ Đại Đế rồi sao, thật quá đáng sợ!  

 

Quái lạ, nhân loại sao có thể có nhân tài kiệt xuất như vậy? Phần lớn Đại Đế của loài người đều đã tới giới vực, hơn nữa đều là những người có tuổi, mà thanh niên trẻ tuổi này nếu đã đạt tới cảnh giới Đại Đế thì chắc chắn sẽ rất nổi danh ở thế giới Phong Vũ, vì sao y lại xuất hiện ở vùng đất hoang này chứ?  

 

Nếu như đoán không nhầm thì người này có lẽ không hòa hợp với thế giới Phong Vũ, bởi vì vùng đất hoang là nơi thế giới Phong Vũ trục xuất những tội phạm của nhân loại.  

 

Ở độ tuổi trẻ như vậy, y rất có khả năng là hậu duệ của những tội phạm loài người đó, về phần sức mạnh đáng kinh ngạc, chắc chắn là được truyền từ cường giả đời trước.  

 

Chiến thần Kim Giáp nghĩ như vậy cũng khó trách được, dù sao với độ tuổi của Dương Hạo, vừa nhìn là biết y còn rất trẻ, chắc chắn chưa quá ba mươi.  

 

“Tại hạ mong các hạ hãy dừng suy nghĩ này lại, bởi vì cỏ Băng Lăng Vương thuộc về thiếu chủ của bọn ta, mặc dù thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chẳng lẽ có thể địch lại toàn bộ tộc Lân Giáp chúng ta hay sao?”, chiến thần Kim Giáp thống lĩnh trầm giọng nói: “Ở đây, tộc Lân Giáp bọn ta có bảy chiến hoàng Tử Giáp, họ không phải là người mà ngươi có thể đối phó được!”  

 

“Chiến hoàng Tử Giáp?”, trong long Dương Hạo sửng sốt, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.  

 

Vừa rồi khi phóng khí tức ra thăm dò y đã phát hiện ra trong tộc Lân Giáp có rất nhiều cao thủ, rất có thể chiến hoàng Tử Giáp sẽ xuất hiện, không ngờ lại nhiều đến tận bảy người.  

Đương nhiên với thực lực hiện giờ của Dương Hạo, y không hề coi bảy chiến hoàng Tử Giáp này ra gì. Tuy nhiên thiếu chủ mà hắn vừa nói chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả chiến hoàng Tử Giáp sao?  

 

Chiến hoàng Tử Giáp là cấp bậc cao nhất của tộc Lân Giáp ở Phi Viêm Tinh, nhưng chưa chắc là cấp bậc cao nhất của tộc Lân Giáp ở nơi khác, nếu không đối phương sẽ không dễ dàng nói ra bảy chiến hoàng Tử Giáp như vậy rồi.  

 

Vị thiếu chủ này rốt cuộc có thân phận gì trong tộc Lân Giáp, liệu có phải là con trai của thủ lĩnh cao nhất của bọn chúng hay không? Nghĩ đến đây, trong long Dương Hạo không khỏi cuộn trào, nếu như có thể bắt được tiểu tử này vậy thì không phải có thể nắm thóp được toàn bộ tộc Lân Giáp sao?  

Advertisement
';
Advertisement