Chỉ cần trận pháp khiến đối thủ không vững bước thì đòn tấn công của Hạo Nhất sẽ đánh tới, những nơi bị đòn tấn công đánh trúng đều hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng gào thét và tiếng tức giận, mặc dù có đến hàng ngàn tộc Lân Giáp nhưng lại không làm được gì Thừa Phong và Hạo Nhất.  

 

Chấn động như thế nhưng chỉ có trong vương trướng của Cao Minh Thu vẫn rất yên tĩnh, như thể điện hạ của tộc Lân Giáp đó mắt điếc tai ngơ, dù là say rượu thì bây giờ cũng đã tỉnh rồi chứ.  

 

Hóa ra mặc dù Dương Hạo không giết Cao Minh Thu, nhưng hắn không thể tham gia vào trận đại chiến lần này, nếu Cao Minh Thu ra tay, ít nhất Hạo Nhất và Thừa Phong không thể đánh lại, mà mình phải đi lấy cỏ Băng Lăng Vương, cũng không rảnh phân thân.  

 

Thế nên Dương Hạo dùng đại đạo trọng lực áp chế Cao Minh Thu, bây giờ Cao Minh thu say rượu đã đi rồi, nhưng vì tác dụng của đại đạo trọng lực thế mà không thể động đậy.  

 

Cao Minh Thu mê man nghe thấy tiếng chém giết bên ngoài Vương Trướng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, sao trong đất hoang đại vực lại có tiếng chém giết, lẽ nào nơi này đã bị người của thế giới Phong vũ phát hiện nên tấn công vào?  

 

Hắn bỗng nhớ đến, à phải rồi, Dương huynh đệ đi đâu rồi, tại sao mình lại không thể cử động? Mặc dù cảnh giới của Cao Minh Thu cũng đạt đến trên Thiên Quân viên mãn, lén phá vài bí mật của cảnh giới Đại Đế, nhưng điều khiến hắn khó tin được là trong cơ thể hắn lại có một sức mạnh khống chế hắn, dù là với sức mạnh của Cao Minh Thu cũng không thể thoát được.  

 

“Lẽ nào Dương Hạo đã ra tay với ta?”, trí thông minh của Cao Minh Thu vốn dĩ hơn người, hắn nghĩ ngay đến một người khả nghi chính là Dương Hạo, nhưng hắn làm thế nào cũng không thể tin được Dương Hạo lại là người hèn hạ như thế.  

 

Từng tiếng hét tức giận vang lên bên ngoài, từ trong tiếng hét Cao Minh Thu có thể biết đã xảy ra chuyện gì, cũng biết mình đã phạm phải sai lầm lớn đến mức nào.  

 

Là Dương Hạo đánh lén mình, mặc dù không giết mình nhưng chúng đang tàn sát thuộc hạ của mình. Rốt cuộc Dương Hạo này là ai, tại sao lại từ chối không về phe mình, lẽ nào điều kiện mình đưa ra vẫn không khiến hắn lay động sao?  

 

Bây giờ Cao Minh Thu đã biết những gì Dương Hạo nói chắc chắn là nói dối, thân phận của y không phải là tội phạm chạy trốn bị các thế lực của thế giới Phong Vũ đuổi giết gì đó, mà là cao thủ trẻ tuổi mà thế giới Phong Vũ dốc lòng bồi dưỡng.  

 

Nếu hai bên giao chiến một cách công bằng, mình có thua cũng sẽ nhận, nhưng không ngờ lại bị y chế ngự bằng thủ đoạn bỉ ổi, y muốn làm gì mình?  

 

Bây giờ lòng Cao Minh Thu như có hàng ngàn con rắn đang nuốt chửng, điều này khiến cả người hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu, không, ta nhất định phải phá bỏ giam cầm, ta không tin không thể phá được. 

Cao Minh Thu hừ một tiếng, ngay sau đó loáng thoáng xuất hiện ánh sáng màu xanh trên người hắn, cơ thể hắn dần trở nên cao lớn, trông giống như một con giao long, vảy màu xanh lam dày đặc tỏa sáng.  

 

Nếu có thể tập trung đủ sức mạnh thì Cao Minh Thu có thể biến bản thân mình trở thành giao long trong truyền thuyết phát ra sức mạnh giao long, phá vỡ đại đạo trọng lực của Dương Hạo.  

 

Nhưng đúng lúc này trán Cao Minh Thu đột nhiên bắn ra ánh sáng nhàn nhạt khiến gương mặt Cao Minh Thu không khỏi lộ ra vẻ đau đớn, cơ thể giao long vốn dĩ dị hóa biến thành lại khôi phục lại bộ dáng hình người ban đầu.  

 

Advertisement
';
Advertisement